LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 244

- Lúc nãy ở phòng khách của La Chu, sao anh không ngồi chơi thêm

một lúc nữa? Sao mà vừa nghe thấy tiếng em đã vội bỏ chạy thế.

Điều này làm Diệp Tiêu thấy ngượng ngùng, anh không ngờ cô gái

trước mặt anh lại bạo dạn đến thế, anh còn cho rằng cô ấy chỉ nên ngầm
hiểu thôi. Diệp Tiêu không biết trả lời thế nào, đành cười trừ nói:

- Anh xin lỗi đã làm phiền đến phút nghỉ ngơi của bọn em, làm sao

còn dám ngồi thêm nữa.

- Thế ạ, em cũng thấy không sao cả, đêm qua chẳng qua là ngoài ý

muốn thôi, anh đừng nghĩ rằng giữa em và La Chu có quan hệ gì đó lâu dài.

- Sao em lại phải nói với anh? Đấy là chuyện riêng của bọn em, anh

không có hứng với chuyện này lắm. Xin lỗi, anh có việc cần phải đi trước
đây!

- Tạm biệt cảnh sát Diệp! Nhớ đến xem bọn em biểu diễn đấy nhé!

Lam Nguyệt mỉm cười nói, trong đôi mắt chưa trang điểm của cô loé

lên những tia sáng rực rỡ khác thường.

- Thế nhé, tạm biệt!

Diệp Tiêu chui nhanh vào trong xe như trốn chạy điều gì. Anh đóng

chặt cửa, khởi động xe rồi phóng vút đi. Nhìn qua gương chiếu hậu, anh
thấy bóng của Lam Nguyệt càng ngày càng nhỏ, rồi dần dần mất hút. Đến
chỗ Hứa An Đa bị tai nạn, anh cho xe giảm tốc độ, từ từ rẽ vào đường cua.
Trong đầu anh bỗng hiện lên khuôn mặt và thân thể bị dao mổ rạch của
Hứa An Đa trên bàn phẫu thuật. Và nỗi sợ hãi khủng khiếp bóp chặt trái
tim anh.

4

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.