LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 242

La Chu đi đến bên cạnh Diệp Tiêu, ghé tai anh nói nhẹ nhàng:

- Diệp Tiêu, cậu đúng là người bạn tốt, người anh em tốt của tớ.

- Thôi tạm biệt nhé! - Diệp Tiêu đi ra khỏi phòng.

La Chu đi theo sau, ra khỏi cửa anh mới nói nhỏ với Diệp Tiêu:

- Thật chẳng ra làm sao, Diệp Tiêu, để cậu chê cười rồi.

- Thôi mà, cứ thoải mái đi, nhưng chú ý đến sức khoẻ. Vở kịch của các

cậu hôm nào công diễn, nhớ thông báo cho tớ nhé, tớ nhất định đến xem.
Tạm biệt! - Diệp Tiêu mỉm cười chia tay La Chu, bước vào thang máy.

Thang máy từ từ đưa anh xuống. Anh cười thầm trong bụng khi nhớ

đến tiếng động nghe được trong phòng khách và biểu hiện lúng túng của La
Chu. Người con gái ấy là ai nhỉ? Diệp Tiêu nhớ đến cô diễn viên hay quấy
rầy mà La Chu thường nhắc đến. Thang máy đã xuống đến tầng dưới cùng,
Diệp Tiêu đi ra khỏi toà nhà, thong thả bước đến chỗ để ô tô. Nhưng anh
không lên xe ngay, mà đứng ngây ra nhìn làn sương mỏng trên sông, anh có
cảm giác trong đám sương mù đó đang ẩn chứa thứ gì đó, nó đang từ từ bay
lên, mịt mù, quẩn quanh trên khắp bầu trời thành phố, giống như những âm
hồn.

3

Diệp Tiêu nhìn rất lâu, có lẽ phải đến mười mấy phút, bỗng anh nhớ ra

vẫn còn việc phải giải quyết, thế là anh quay lại chuẩn bị lên xe. Đúng lúc
ấy, anh nhìn thấy một người con gái đi từ trong toà nhà ra.

Anh chú ý ngay đến đôi mắt của cô gái trẻ này, trong không khí mơ hồ

buổi sớm, đôi mắt ấy phát ra những tia sáng đặc biệt, buộc người ta phải
chú ý. Diệp Tiêu thấy đôi mắt này hơi quen quen, hình như đã gặp ở đâu
rồi. Ánh mắt ấy từ từ hướng về phía anh, cuối cùng nhìn thẳng vào anh. Họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.