LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 241

- Diệp Tiêu, cảm ơn cậu đã mang sách đến trả tớ!

- Không phải khách khí thế, chúng ta là bạn tốt của nhau mà. Quyển

sách này chỉ có tính phổ quát thôi, vì dưới góc độ người phương Tây, có
một số quan điểm tương đối thiên lệch, tớ không thích. Nhưng những ghi
chép về tư liệu văn hiến thì rất tỉ mỉ xác thực, đặc biệt trong cuốn sách này
có rất nhiều bức ảnh quý, rất có giá trị, có thể giúp cậu trong việc tập kịch.
Hôm nay cậu bị làm sao thế, ma bắt mất hồn rồi à?

- Không, không có gì, có lẽ do đêm qua mệt quá! - La Chu trả lời lúng

ta lúng túng.

Diệp Tiêu nhìn mắt anh, lắc lắc đầu, nói:

- Cậu nhìn lại cậu xem, vành mắt thì đen sạm, máu trong người như bị

hút cạn cả rồi, không bận gì thì đi tập tành một chút đi!

- Tớ làm sao mà bì với cảnh sát các cậu được!

Bỗng Diệp Tiêu nghe có tiếng chân người, sau đó là tiếng nước chảy

từ vòi ra. Tiếng động ấy phát ra từ trong phòng vệ sinh cạnh phòng khách.
Mặt La Chu lập tức biến sắc, anh ngượng ngùng nhìn Diệp Tiêu, không nói
được gì.

Diệp Tiêu hiểu ngay vấn đề, anh biết vì sao La Chu lại có biểu hiện

ngượng ngùng thế, nhưng anh không nói ra, chỉ nhìn La Chu mỉm cười. La
Chu và Diệp Tiêu, hai người rất hiểu ý nhau, họ thậm chí có thể nói chuyện
với nhau qua ánh mắt. Tiếng nước vẫn chảy trong phòng vệ sinh, như
chẳng để ý gì đến hai người đàn ông đang ngồi trong phòng khách.

Diệp Tiêu cuối cùng cũng cất tiếng nói:

- Không nghĩ rằng cậu lại còn có khách, lạ thật, lạ thật. Thôi được, tớ

về đây, không làm phiền các cậu nữa! - Anh nhanh nhẹn đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.