LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 275

- Đừng sợ! - Diệp Tiêu an ủi.

La Chu đứng lên, lo lắng nhìn quanh gian phòng, vừa nhìn vừa nói:

- Từ lúc sự việc xảy ra đến giờ đã hơn 20 tiếng đồng hồ rồi, vẫn chưa

có chút tin tức gì về Lam Nguyệt, có trời mới biết cô ta đi đâu.

- Cô ta là do cậu tuyển về, thế mà cậu không có địa chỉ hoặc hồ sơ gì

về cô ta à?

La Chu ân hận nói:

- Không có địa chỉ, cũng không có hồ sơ hay sơ yếu lý lịch gì hết, chỉ

có số điện thoại di động của cô ấy thôi, mấy hôm trước còn gọi được,
nhưng hôm qua sau khi sự việc xảy ra, máy của cô ấy tắt, không sao gọi
được. Tớ thật là hồ đồ.

- Lúc đó mình chỉ chú ý đến Tiêu Sắt nằm trên sân khấu, cố gắng xem

mạch cô ta, làm hô hấp nhân tạo, hy vọng cứu sống được cô ta, nên không
chú ý đến Lam Nguyệt ở phía sau. Khi đó khán giả nhìn thấy Lam Nguyệt
bình tĩnh đứng dậy coi bộ chẳng sợ sệt gì, lại còn ung dung đứng đằng sau
nhìn chúng mình, sau đó lặng lẽ đi ra phía sau sân khấu. Có người còn nói
bộ dạng của cô ta lúc đó rất lạ. Họ đoán Lam Nguyệt lúc đó vẫn đắm chìm
trong vai diễn chưa dứt ra được, cho nên hình như không tỏ ra thương cảm
hay quan tâm đến Tiêu Sắt đã chết trong trang phục Công chúa Thành cổ
Lâu Lan.

- Lam Nguyệt vẫn nhập vai diễn à? Ai mà biết được chứ. Đoạn này

chúng tớ tập rất nhiều lần rồi, trước khi công diễn mọi chuyện đều tốt,
không thấy có chuyện gì bất thường. - La Chu vẫn tiếp tục đi vòng tròn
quanh phòng.

Diệp Tiêu nhìn La Chu vòng đi vòng lại trong phòng trước mặt anh,

thấy chóng cả mặt, anh nói với La Chu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.