LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 29

Sao lại nghĩ lung tung nữa rồi, cô lại một lần nữa cắt đứt dòng suy

nghĩ của mình, chăm chú nhìn Giang Hà, đôi môi khẽ mấp máy nói:

- Anh chỉ là đang ngủ thôi, đúng không anh?

Cô đã từng có lúc nghĩ, nếu như người yêu cô chết, cô sẽ phủ phục

xuống hôn nhẹ lên trán anh, nhưng cô không có chút cảm hứng nào với cái
quan tài kính lạnh lẽo kia. Những câu chuyện lãng mạn trong các bộ phim
truyền hình của Hồng Kông như thế chỉ lừa được nước mắt của những cô
nữ sinh trẻ tuổi, còn với cô, chúng chẳng có ý nghĩa gì. Bạch Bích gật đầu
với Giang Hà trong quan tài, sau đó có người đến đưa quan tài đi. Bố mẹ
Giang Hà lại òa khóc. Tiếng khóc kinh thiên động địa nhưng chẳng thể
ngăn cản được việc Giang Hà từ một người đàn ông cường tráng biến thành
một đống tro tàn. Hơn nữa, trước khi biến thành đống tro tàn, thân thể anh
đã bị rạch từ ngực xuống bụng trên bàn giải phẫu pháp y ở Sở Công an.

Vĩnh biệt, người chồng sắp cưới của em!

Bạch Bích đưa ánh mắt tiễn biệt Giang Hà vào trong lò thiêu, biến

thành một làn khói nhẹ, biến thành một đống tro, một đống tro tinh khiết.
Mặc dù cô là người rất bình tĩnh, nhưng cô vẫn thấy hơi buồn nôn. Cô lặng
lẽ bỏ ra ngoài. Sau lưng cô, bố mẹ Giang Hà vẫn đang khóc. Những người
khác thì đang bận hỏi thăm nhau xem cỗ đám ma tổ chức ở nhà hàng nào.
Lúc đó, chẳng ai chú ý đến việc cô bỏ đi, ngoại trừ Hứa An Đa.

Khi Bạch Bích ra đến cổng nhà tang lễ, Hứa An Đa gọi tên cô. Bạch

Bích quay đầu lại, nhìn thấy Hứa An Đa trong bộ quần áo thể thao màu
đen, cô khẽ nói:

- Chào anh!

- Bạch Bích, em vẫn ổn đấy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.