LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 347

LỜI NGUYỀN LÂU LAN

Sái Tuấn

www.dtv-ebook.com

Chương 11

1

Trời mưa suốt.

Đã tối rồi, từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, thành phố như chìm trong màn

đêm khói mưa mịt mù, giống như một cô gái chùm mạng che mặt. Bạch
Bích ngồi lặng lẽ trong phòng, cẩn thận, thong thả bóc lá thư bố cô gửi cho
cô. Vừa mở thư ra, cô đã như ngửi thấy có mùi gì từ trong thư từ từ lan toả
ra. Đó là mùi của thời gian, giống như mở một chiếc bình ma, tất cả đã
được thả ra, nhưng trong bình cất giấu cái gì, thì không ai biết.

Đó là một bức thư còn nguyên vẹn, nó được giữ gìn rất cẩn thận, ngay

cả một nếp gấp nhỏ cũng không có. Có thể hiểu rằng, mười mấy năm nay
mẹ cô đã nâng niu, cất giữ nó như thế nào. Trong phong bì có đến mười
mấy trang giấy, được sắp xếp rất gọn gàng, lại còn theo số thứ tự. Nhưng
những trang thư này không bằng nhau, mấy trang đầu và cuối được viết
bằng giấy viết thư chuẩn mực, còn mười mấy trang ở giữa hình như đều là
giấy xé ra từ một cuốn sổ ghi chép.

Bạch Bích bắt đầu đọc từ trang đầu tiên, trang đầu tiên viết như sau:

Bạch Bích, con yêu:

Khi con đọc lá thư này, bố và mẹ đã vĩnh viễn rời xa con rồi.

Xin lỗi, cục cưng của bố, bố chỉ có thể nói: Xin lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.