LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 348

Bố và mẹ đã phải suy nghĩ rất kỹ mới quyết định nói cho con rõ sự

thật. Nhưng hãy tha thứ cho bố mẹ, bố mẹ không thể nhìn vẻ mặt con khi
con biết được sự thật, cho nên, chỉ có cách chờ bố mẹ sau khi vĩnh biệt thế
giới này, con mới được đọc thư, hãy tha thứ cho bố mẹ.

Con yêu của bố, lúc này, ngoài trời đang mưa. Con đã ngủ say rồi, con

ngủ say như thế làm sao biết được nỗi đau khổ trong lòng bố mẹ. Bố đang
ngắm nhìn con đây. Con rất đẹp, thực sự rất đẹp, mong rằng sau khi lớn lên
con sẽ được hạnh phúc và bình an.

Lúc này bố đang đối diện với trang giấy trắng, thật sự không biết sẽ

viết thế nào. Sự việc cứ lần lượt hiện ra trước mắt, nhưng bố không thể viết
lại được. Bố chỉ có thể lật giở cuốn nhật ký năm đó, từ những trang giấy đã
ố vàng này, con nhất định sẽ biết thêm được nhiều điều. Cho nên, bố xé
một số trang nhật ký của bố hồi đó, kẹp vào đây, nó sẽ giúp con hiểu được
tất cả những gì bố đã trải qua.

Đọc nhé, đọc tiếp đi, con ngoan của bố, nếu như có thể được, bố sẽ

trải cả tấm lòng ra trước mặt con, khi con đọc được những dòng ghi chép
này, coi như con đã thấy được tấm lòng chân thực của bố.

Đây là trang đầu của bức thư. Bạch Bích lặng lẽ ngắm nhìn nét chữ bố

cô lưu lại, như nhìn thấy bố cô đang đứng ngay trước mặt, nói với cô những
tâm sự của lòng mình. Bây giờ, thời gian đã trở nên bất lực, cô như thấy bố
mình vượt qua thời gian, bởi vì tình yêu của ông là không giới hạn. Lật qua
trang đầu, trang thứ hai là trang ghi chép trong quyển nhật ký, xem ra
những trang này còn cũ hơn cả trang thư đầu tiên. Trang thứ hai viết như
sau:

Ngày 15 tháng 9 năm 1978.

Thời tiết: Nắng. Nhiệt độ khoảng từ 19 đến 22 độ. Địa điểm: Hồ La

Bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.