LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 432

được một món tiền lớn, nỗ lực cả đời của tôi cuối cùng cũng được người
đời thừa nhận.

Hứa An Đa còn đang định tranh luận thêm, nhưng bị Văn Hiếu Cổ

chặn lại, Văn Hiếu Cổ nói lớn:

- Mọi người hãy chuẩn bị chu đáo, bắt đầu từ phần hang bị phá, hãy

xem bọn đào trộm đã vào được trong mộ chưa.

Sau đó Lâm Tử Tố xung phong là người đầu tiên tiến vào hang. Anh

ta giơ cao chiếc đèn đặc chế soi về phía trước, máy quay của Giang Hà bám
ngay theo sau.

Thế rồi máy quay lập tức chiếu vào một khoảng tối, gần như tối om,

tối đến độ không nhìn thấy cả năm ngón tay. Lúc đầu Diệp Tiêu cho rằng
vô tuyến bị hỏng, nhưng sau vẫn nghe có tiếng nói mới hiểu rõ. Tiếp theo
có người bật đèn, chiếu sáng phía trước ống kính. Đó là một đoạn hang dài,
ánh sáng chỉ chiếu được khoảng mấy mét, còn phía trước vẫn chìm trong
bóng tối. Lúc này Giang Hà cầm máy quay đi đầu tiên. Ống kính không
ngừng di động ở phía trước, hình ảnh lắc lư rất mạnh khiến Diệp Tiêu thấy
hơi chếnh choáng. Có lúc ống kính soi lên trần và hai bên vách hang, dưới
ánh đèn mờ mờ ảo ảo có thể nhìn thấy một số hình hoa văn, nhưng rất mờ,
mà ánh sáng lại chiếu quá sáng, tạo ra sự phản quang nên nhìn không rõ. Đi
mãi đi mãi, bỗng trước mặt xuất hiện một bức tường, ánh sáng chiếu lên
vách tường, chiếu rõ những hoa văn và văn tự. Tiếp đó trong ống kính xuất
hiện bóng của Văn Hiếu Cổ. Ông ta tiến đến gần như đang xem xét rất kỹ
bức tường, sau đó, ông ta đọc nhỏ một đoạn văn tự:

- “Kẻ nào dám bước chân vào ngôi mộ này, đều phải chết bởi lời

nguyền vĩnh hằng!”

Lúc này chất lượng âm thanh rất tốt, Diệp Tiêu nghe rất rõ tiếng Văn

Hiếu Cổ trong loa vô tuyến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.