LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 1 - Trang 309

tiếng thở phì phò kéo dài của con trâu đang chạy gấp, lại giống như tiếng
chảy xiết của dòng nước phun ra từ khe núi. Máu tươi phun ra thành vòi tại
lỗ thủng mà cây gậy thép để lại.

Ánh mắt hắn chuyển từ kinh ngạc sang đờ dại, từ đờ dại sang phẫn nộ.

Cuối cùng, con ngươi trợn ngược, hai tay dang ngang, cả thân hình cao lớn
đến dị thường đổ ập về phía trước. Lỗ Nhất Khí và Quỷ Nhãn Tam cuống
quýt né vội sang hai bên, cơ thể khổng lồ đổ vật xuống khoảng trống ở giữa
họ, lớp tuyết trên mặt đất bắn lên tung toé.

Thân hình hộ pháp vừa đổ xuống, sau lưng hắn liền xuất hiện một bóng

hình quen thuộc. Lỗ Nhất Khí và Quỷ Nhãn Tam kinh ngạc không rõ đó là
người hay ma. Người đó mặc tấm áo bông dài, không, nói đúng hơn là
khoác một mảnh vải rách rưới dài bằng tấm áo. Trên tấm vải loang lổ
những vệt màu đỏ sẫm, là những vệt máu khô. Từ đùi trở xuống không còn
thấy quần hay vạt áo, hai chân trần không mang giày, trên đôi chân xương
xẩu chằng chịt những vết thương khủng khiếp còn chưa khép miệng. Tại vị
trí hai con mắt là hai mảng trắng đục khảm trên những vết sẹo cũ nhăn
nhúm. Trong tay cầm cây gậy thép dài và mảnh, trên đầu gậy nhọn máu
tươi còn nhỏ tong tỏng.

Lão mù, là lão mù đã chết trong hồ nước!

- Anh cả, là anh phải không? Cậu cả, Nghê Tam, ai đang ở đấy? Lên

tiếng đi, có phải mọi người không? – Tiếng lão rất trầm và nhỏ, trong giọng
nói khàn đục có chút gì nghe rờn rợn.

Lỗ Nhất Khí và Quỷ Nhãn Tam đều không trả lời. Trước khi sự việc

chưa sáng tỏ, họ không định lên tiếng.

Lão mù đã nghe thấy tiếng thở hổn hển của họ. Lão nhấc đôi chân trần

giẫm lên tuyết lạnh từ từ bước tới, người cúi lom khom, đưa một tay ra phía
trước, dò dẫm đi về phía Lỗ Nhất Khí.

Quỷ Nhãn Tam đã kịp hồi phục. Hắn không di chuyển, chỉ khẽ khàng rút

xẻng lưỡi cày từ túi sau lưng ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.