LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 1 - Trang 313

động tĩnh của ngứời khác, nếu không cẩn thận, người khác cũng có thể phát
hiện ra mình. Những cao thủ bên đối phương đều lợi hại khó lường.

Bàn tay đang dò dẫm của lão bỗng sờ vào khoảng không, khoảng không

này không có tường, đó là một con đường rộng hơn thân người một chút.
Lão thận trọng bước vào đó, giữ cho hơi thở thật dài và chậm rãi, chân
bước thật nhẹ nhàng, dò dẫm hướng về phía phát ra âm thanh. Mặt đất rất
trơn nhẵn, lão lại đi chân đất, bởi vậy lão có thể bước đi nhẹ nhàng như một
con mèo, không một tiếng động.

Phía trước có tiếng ẩu đả. Chẳng cần suy nghĩ cũng biết, chắc chắn có

một phe là người bên mình. Nhưng động tác sao nghe cứ như đang ôm chặt
lấy nhau? Nếu là đang ôm chặt lấy nhau vật lộn, dừng nói là người mù như
lão, mà ngay cả người sáng mắt cũng khó mà xen vào được.

Tiếng cười của một gã cao lớn nghe rất lạ tai, lời nói xem ra rất ngông

cuồng, giọng nói sang sảng. Tất cả những điều đó đã giúp lão mù tìm ra
được mục tiêu, nhắm chuẩn phương hướng, sau đó phi mạnh cây gậy thép
mảnh và dài trong tay đi. Cây gậy đã xuyên qua cột sống cổ của gã hộ pháp
từ phía sau, rồi thòi ra trước miệng trong khi hắn đang há to miệng cười đắc
thắng…

- Đi thôi, chúng ta ra khỏi đây hãy nói! – Lỗ Nhất Khí ôn tồn nói.

Và thế là họ lại dìu nhau tiến vào con đường tối mịt. Lỗ Nhất Khí định

lôi viên đá huỳnh quang ra, song Quỷ Nhãn Tam đã kịp ngăn lại. Cầm đèn
đi trong đêm tối là vô cùng nguy hiểm, sẽ khiến đối thủ nhìn rõ mục tiêu.
Quỷ Nhãn Tam và lão mù, một người có thể nhìn thấu màn đêm, một người
có thể nghe rõ âm thanh, đêm tối chính là lợi thế của họ.

Lỗ Nhất Khí cảm thấy có lẽ đã sắp tới nơi mà lúc đầu bước vào, cậu

dừng lại nói:

- Là chỗ này!

Nhưng lão mù lại tự tin nói:

- Không phải, vẫn chưa tới, lúc đi vào tôi đã đếm bước chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.