LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 1 - Trang 59

cây xà dưới vòm cổng. Nhưng kỳ lạ là ở chỗ, ngọn lửa trên hai đĩa đèn
không khác gì ngọc thạch lưu ly, gió thổi cũng không lay động, không biết
là được đốt bằng loại dầu gì.

Nhìn sang hai bên, không thấy có phòng bên cổng, một trạch viện quy

mô lớn như vậy lại không có phòng bên cổng, mà chỉ có tường đặc. Lại
nhìn vào phía trong, đường cổng sâu hun hút, có lẽ phải dài gấp ba, bốn lần
chiều sâu của cổng Thanh Long trong tứ hợp viện thông thường. Phía cuối
của đường cổng dường như là một bức tường chắn. Lẽ nào bên trong cổng
không có đường thông? Hay là đường đi trước đây đã bị lấp kín? Hay là
đang ngầm tuyên bố với những kẻ xâm nhập rằng, có vào rồi bất quá cũng
chỉ đi được vài bước mà thôi, hãy mau mau trở ra là hơn!

Bấy giờ, viên đá phát sáng trong tay Lỗ Nhất Khí đã trở nên dư thừa, cậu

đưa trả lại cho bác, song ông lắc đầu mà nói:

- Con hãy giữ lấy, về sau có lẽ sẽ cần dùng tới.

Lỗ Nhất Khí nghe vậy, bèn tiện tay cất nó vào trong túi vải thô.

Lão mù nghe Lỗ Thịnh Hiếu nói vậy, bèn hỏi:

- Sao thế anh cả? Có đèn à?

Lỗ Thịnh Hiếu bèn đáp:

- Đúng vậy, nhưng không biết chúng có ổn hay không!

Quả thực, Lỗ Thịnh Hiếu vẫn cảm thấy bất an. Trong trạch viện này, bất

cứ vật gì đều có khả năng là một cái nút* trí mạng, huống hồ ngọn đèn này
thực sự rất quái dị.

* Nguyên văn là khấu hay khấu tử, nghĩa là nút, nút thắt, tức là một hoặc

một nhóm cơ quan được bố trí trong khảm diện, dùng để ngăn chặn hoặc
giết chết những ai lọt vào trong khảm diện.

Lão mù lại hỏi:

- Anh cả, vậy giờ có vào không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.