LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 2 - Trang 182

Lỗ Thiên Liễu không biết tiếng lao xao phát ra từ đâu, nhưng cả âm

thanh và hương thơm đều mang lại cho cô cảm giác rất dễ chịu, tự nhiên và
ấm áp tựa như gặp được bạn bè thân thích. Không chút do dự, cô bèn bước
vào trong khoảng sân mù mịt khói sương.

Quan Ngũ Lang vẫn bám sát phía sau, tay kéo theo cái xác sống. Lúc

đầu, anh muốn đi lên phía trước, nhưng Lỗ Thiên Liễu không cho. Quan
Ngũ Lang cũng đã quen với điều này, vì lần nào cũng vậy, xét về khả năng
ứng phó trong khảm diện, chẳng ai dám tin tưởng anh ta.

Lỗ Thiên Liễu đã đi vào trong sân, không những không cho Ngũ Lang đi

trước, mà còn ngoảnh đầu ra hiệu cho anh chàng đừng đi theo mình nữa. Lỗ
Thiên Liễu còn hiểu Ngũ Lang hơn cả bản thân anh ta. Một gã vụng về, hấp
tấp như anh ta, kỳ thực không hề thích hợp với nghề khảm tử. Hầu như lần
nào ra ngoài làm việc, anh chàng cũng mang thương tích mà về. Nhưng gã
ngốc này phúc lớn mạng lớn, lần nào cũng nhặt lại được cái mạng từ chỗ
ngàn cân treo sợi tóc.

Nhưng Ngũ Lang cũng có một ưu điểm đáng quý, đó là biết nghe lời,

nghe lời mà không cần hỏi tại sao. Bảo anh ta đứng lại, anh ta liền đứng
ngay ngoài cửa không đi theo nữa. Nhưng trước khi Lỗ Thiên Liễu khuất
hẳn trong làn sương mù, anh bèn dựng ngược cây đao, nói với theo:

- Có chuyện gì gọi tôi ngay nhé!

Lỗ Thiên Liễu quay lại thè lưỡi, làm mặt hề với anh ta, nhưng do sương

mù dày đặc, Ngũ Lang không nhìn rõ lắm.

Mới chỉ bốn năm bước, Lỗ Thiên Liễu đã chìm hẳn trong làn sương dày

đặc. Đi thêm bốn năm bước nữa, cô bỗng dừng lại. Vì tất cả phần da thịt
phía ngoài của cô đều cùng lúc cảm nhận được, có thứ gì đó đang tiến lại
gần! Mặc dù tốc độ không nhanh, nhưng quỹ đạo chuyển động lại vô cùng
kỳ quặc. Đồng thời, thứ đó còn đang hít thở, đang lớn lên, đang vận động,
nhưng cảm giác không giống với một vật sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.