LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 2 - Trang 55

Chương 2.3 TẠC QUỶ HÀO

Bên trong lòng hang không quá tối tăm, vì giữa các khối đá Thái Hồ có

rất nhiêu lỗ hổng to nhỏ. Ánh sáng từ bên ngoài lọt qua các lỗ hổng xuyên
vào trong hang, chiếu loang lỗ lên người Lỗ Thịnh Nghĩa.

Những tảng đá được sắp đặt vô cùng khéo léo. Lỗ Thịnh Nghĩa cứ bước

thêm một bước, lại có thêm những lỗ hổng mới sáng lên, còn những lỗ
hổng đã đi qua liền tối lại. Đó là cách bốc cục “Lung linh bách khiếu”
(trăm lỗ lung linh), một phương pháp tạo hình non bộ từ lâu đã thất truyền.
Nghe nói ngày nay khắp thiên hạ chỉ còn Cô Tô có được, và toàn thành Cô
Tô cũng chỉ còn sót lại một nơi này.

Bố cục nhà vườn ở Cô Tô rất chú trọng phép tắc quân thần văn võ, coi

dòng nước là vua, đá núi là tôi, nhà lầu là văn, cây hoa là võ. Trong khu
vườn, ao hồ không rộng, nhà cửa không rộng, nhà cửa không lớn, vì vậy
hòn non bộ cũng không thật to cao.

Lỗ Thịnh Nghĩa vốn thông thạo các phương pháp dựng nhà làm vườn

còn hơn cả số tuổi của ông. Nhưng giờ đây, có một điều ông không thể hiểu
được, đó là nãy giờ ông đã dò dẫm đi được cả trăm tám mươi bước trong
lòng hang, mà vẫn chưa tìm thấy lối ra, cũng không thấy bóng dáng Lỗ Ân
đâu cả.

Đi theo bộ pháp “thắn lằn đi ngược” rất tốn sức, lại thêm đi mãi vẫn chưa

thấy đường ra cũng là một chuyện vô cùng đáng sợ. Mồ hôi lạnh, mồ hôi
nóng thoắt đã đầm đìa trên trán Lỗ Thịnh Nghĩa. Ông biết mình đã rơi vào
khảm diện, nhưng không biết chính xác mình đã đi nhầm vào cửa hư(*) từ
lúc nào. Có điều trong một cái hang chật hẹp như thế này, nếu muốn che
khuất cửa thực(**), bố trí cửa hư quả thực là điều rất khó.

(*) Cánh cửa làm giả dùng để dẫn dụ người khác lọt vào khảm diện, có

thể điều chỉnh tùy ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.