LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 185

21

Ở bên ngoài, Anton và Rebecca ngồi sát bên nhau trên chiếc xích đu

bằng gỗ đặt dưới mái hiên, đối diện với phòng khiêu vũ và quay lưng lại
khoảng sân sau rộng mênh mông đó. Họ vẫn có thể nghe tiếng ban nhạc
đang chơi bản liên khúc vui nhộn “Eh, La-Bas,” và cả tiếng chuyện trò,
cười nói rôm rả từ phía trong ngôi nhà vọng ra. Một anh chàng nào đó
trong bộ đồ kẻ sọc đang khiêu vũ cùng Helena gần sát bên khung cửa kiểu
Pháp được khép kín, hết xoay vòng rồi lại đỡ nhịp cô ta mà chẳng đúng
nhạc chút nào. Cô ta khúc khích cười một cách giả tạo rồi sải bước với một
sức lực mạnh mẽ hơn bất cứ ai có thể hình dung về một cô gái ốm yếu đến
mức không thể đến trường suốt nửa học kỳ.

Ở bên ngoài dễ chịu hơn rất nhiều, tách biệt hẳn khỏi sự ồn ào. Những

ngọn đèn nến lung linh trên hàng rào hiên nhà, tỏa sáng rõ hơn cả ánh trăng
mờ dịu. Anton cởi áo khoác của mình và quàng lên đôi vai trần của
Rebecca. Chiếc xích đu nhẹ nhàng đưa nhịp đẩy họ cùng nhau lên xuống.

“Lẽ ra cậu không nên đưa mình đi cùng.” Rebecca khẽ nói. Champagne

đã ngấm, cô cảm thấy hơi chóng mặt. “Cậu không được thoải mái.”

“Mình đang rất thoải mái mà.” Anton nói, quay sang nhìn cô, và cả hai

cùng cười lớn.

“Rõ ràng là nói dối.” Rebecca nói.

“Ý mình là, ngay lúc này, mình đang rất thoải mái. Đáng lẽ chúng ta nên

ra ngoài này sớm hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.