LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 168

- Ăn cơm đi chứ ! Chén cơm sắp nhừ thành bột rồi đó.

Hạ lấp liếm :

- Thì anh cứ ăn đi, mặc Hạ.

Nghe lạ, anh nhìn qua thấy mặt Hạ hồng hồng thật dễ thương. Anh nghiêng
qua nhìn sát vào mắt cô, chợt kêu lên :

- Ái chà ! Mắc cỡ hả ? Gần 1 năm ăn cơm chung, thậm chí còn ngủ chung,
mắc cỡ nỗi gì ?

Như chợt hiểu ra, anh không thể không cười. Chưa bao giờ Hạ thấy anh
cười thoải mái như vậy, 2 bờ vai anh rung lên theo tiếng cười thoát ra thật
sãng khoái, làm Hạ quê đến mặt mày đỏ tía. Cô cự nự :

- TỰ nhiên cười như bị ai chộc léc vậy.

Lúc này anh vẫn còn cười, nhưng ánh mắt nhìn cô rất lạ. Còn Hạ thì bị
chao đảo thật sự bởi nụ cười anh quá đẹp mà bây giờ cô mới phát hiện ra.
Anh có 1 chiếc răng mọc " ngang tàng " bên trá i thật duyên.

Riêng Thiệu Dân, anh không thể ngờ cô vợ của mình vừa ngây thơ, lại vừa
trẻ con đến vậy. Không hiểu nghĩ sao, anh lại trêu tiếp :

- May mà chúng ta chưa thật sự là của nhau. Nếu sau này thành vợ thành
chồng rồi, chắc em trốn anh suốt ngày.

Nghe anh nói vậy, cô càng mắc cỡ cúi mặt thấp hơn không dám nhìn anh.

Có lẽ thấy mình đùa hơi quá trớn, anh lấy lại giọng nghiêm nghị :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.