LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 200

ẩu, chắc gì anh biết được.

Hạ cong môi :

- Ai biểu anh phớt lờ em chi.

- Trời ! Cũng ghê quá chứ có khờ khạo gì đâu . Cũng biết làm cho người ta
điêu đứng, khổ sở chứ chơi sao .Thế mà ai cũng nghĩ em ngây thơ . Vậy là
bấy lâu nay anh đã lầm, lầm quá sức tưởng tượng . Em đã khiến anh xấc
bấc xang bang mà anh có ngờ đâu.

- Tại người ta nghĩ mình khờ, nên mình giả khờ luôn chứ sao.

Thiệu Dân chắt lưỡi lắc đầu :

- Vậy là quá trời quá đất . Cả nhà đã bị lừa một cú quá mạng.

Hạ la lớn :

- Ê ! Anh nói gì ghê vậy ?

- Không phải sao . Mẹ lúc nào cũng rầy la anh, bảo : "Con đừng ăn hiếp nó
tội nghiệp . Nó hiền lành, ngây thơ và còn khờ khạo lắm . Con hãy ráng mà
thương nó vì dù gì nó cũng đã là vợ con . Mẹ thấy nó cũng đẹp người đẹp
nết, dù còn trẻ con nhưng từ từ rồi dạy dỗ lại... " Đó ! Mẹ nói vậy không
phải trong mắt mọi người, em hãy còn là một cô bé khờ dại sao ?

Hạ cố cãi lại :

- Cho là vậy đi, nhưng anh cũng hoạnh họe đủ điều chứ có yêu thương gì
em đâu mà giờ kể lể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.