LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 206

Hạ trào ra trong lặng lẽ, đau đớn thân xác thì ít mà nhục nhã thì nhiều, vì
anh đã xem cô như một công cụ để trả thù, không còn trân trọng, dịu dàng
thương yêu như trước . Hạ cay đắng nghĩ thầm : "Thế là hết thật rồi sao ?
Một cuộc tình đã cho Hạ nhiều mật ngọt lẫn đắng cay, đàn ông khi ghen họ
đều như vậy cả sao ? Tại sao Hạ lại lâm hoàn cảnh như vầy ?" Suy nghĩ
miên man khóc chán chê rồi Hạ thiếp đi trong mệt mỏi rã rời.

Đêm xuống thật sâu, nhưng Thiệu Dân không ngủ được vì cơn ghen vẫn
còn âm ỉ quặn thắt con tim . Tuy Hạ đã thuộc về anh trọn vẹn, nhưng biết
đâu một ngày nào đó cô lại không bị cám dỗ ngã vào vòng tay Vọng
Thường như mới vừa rồi đây . Hắn cũng đâu thua anh ở điểm nào, cũng
đẹp trai địa vị, phong độ, sang giàu, ngọt ngào ga-lăng, lại yêu Hạ hết mình
và kề cận mỗi ngày thì làm sao anh không lo nghĩ tới được . Anh nhìn qua
thấy Hạ ngủ vùi với gương mặt bơ phờ, mệt mỏi, với đôi môi sưng vều đỏ
mọng, một giọt lệ còn ướt đọng rèm mi . Anh chợt khựng vài giây vì hối
hận, nhưng rồi hình ảnh Hạ nằm gọn trong vòng tay ôm siết của Vọng
Thường để trao nhau nụ hôn cuồng say đắm đuối làm tim anh nhức buốt .
Anh vội quay đi kìm cảm xúc đang trào lên xé nát tim gan . Thôi đành làm
người tiểu nhân, ích kỷ giữ Hạ lại cho riêng mình bằng cách đặt cô trước
tình thế đã rồi.

Hạ thức giấc nhìn quanh với thân thể rã rời, gối chăn lệch lạc, còn Thiệu
Dân biến mất tự bao giờ . Cô uể oải chống tay ngồi dậy chợt nhớ chuyện
đêm qua như một cơn ác mộng . Đến giờ Hạ vẫn còn bàng hoàng sợ hãi
không biết rồi những ngày sắp tới đây, anh sẽ còn dằn vặt cô thế nào . Chợt
nghe tiếng gót giày gõ đều trên hành lang, Hạ ngã vật xuống giường quay
mặt vào trong tránh né . Anh vào phòng đến ngồi bên giường, giọng lạnh
tanh :

- Còn chưa chịu dậy đi học sao ?

Hạ nằm im không thèm nhúc nhích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.