đồng nội tệ. Ví dụ, đối với vấn đề lương, chính phủ và các công ty
Hàn Quốc dường như đã có một suy nghĩ ngầm định là giữ cho
lương không tăng. Những bất ổn trong lực lượng lao động của Hàn
Quốc ngày nay xung quanh vấn đề lương và điều kiện lao động là
một minh chứng cho những nguy cơ của việc quá ám ảnh với vấn
đề chi phí của các yếu tố sản xuất. Trong khi việc điều chỉnh lương
và giá trị đồng nội tệ là lý tưởng nếu được thực hiện từng bước
một, những điều chỉnh như vậy là một phần của quá trình đưa Hàn
Quốc phát triển hơn nữa.
Một thị trường vốn vận hành hiệu quả. Việc nâng cấp cao
hơn nền kinh tế Hàn Quốc đòi hỏi các thị trường vốn phải phát
triển và trở thành những cơ chế hiệu quả hơn nữa trong việc phân
bổ các nguồn vốn đầu tư cho các công ty có triển vọng. Điều này là
cách để duy trì cạnh tranh và hình thành nên các ngành công
nghiệp mới. Lãi suất thực của Hàn Quốc là cao nhất trong số các
quốc gia mà chúng tôi nghiên cứu (xem Bảng 7-3). Chính phủ Hàn
Quốc có truyền thống định hướng hầu hết các nguồn vốn đầu tư
thông qua các khoản vay trợ cấp, hầu hết là tập trung vào các tập
đoàn (chaebol) lớn của Hàn Quốc. Tuy nhiên, ngoài các lĩnh vực
chính phủ ưu tiên, chi phí vốn đầu tư đã và đang là nhân tố cản trở
và kìm hãm sự phát triển của các công ty cạnh tranh.
Khi Hàn Quốc dần trở thành một quốc gia chủ nợ ròng và tỷ lệ
tiết kiệm cá nhân cao kéo theo việc tích lũy nhanh nguồn vốn, các
nguồn tài chính phải được định hướng vào các thị trường vốn hoạt
động hiệu quả để kéo lãi suất cho vay xuống và tạo ra một nguồn
vốn cổ phần. Chính phủ có thể không còn đóng vai trò phân phối
vốn một cách hiệu quả khi mà nền kinh tế trở nên đa dạng. Các thị
trường phải mở rộng khả năng tiếp cận vốn cho tất cả các công ty