LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 130

Tôi lắc đầu, bước lại gần một chiếc tủ năm ngăn kéo, thử kéo mở một

ngăn. Đập vào mắt tôi là vài tút thuốc lá Hồng Tháp Sơn và Bạch Sa.

"Chúng ta có bằng chứng rồi." Tôi vẫy tay gọi điều tra viên lại chụp

ảnh, rồi nói với phân đội trưởng Hoàng. "Trong hình ảnh camera, Trần
Đình Uy lúc đi và về đều cầm theo một cái túi, tuy không nhìn rõ cái túi ấy
hình thù ra sao, nhưng rất có thể những tút thuốc này đã được cất trong túi."

"Thuốc lá loại rẻ tiền." Phân đội trưởng Hoàng nói. "Hay là anh ta tự

mua để hút?"

"Anh ta không hút thuốc." Tôi cười nói. "Lúc ở trong phòng thẩm vấn,

anh ta đã từ chối điếu thuốc mà điều tra viên đưa cho, chứng tỏ anh ta
không hút thuốc."

"Vậy anh ta mang những tút thuốc rẻ tiền này về làm gì?" Điều tra

viên hỏi.

"Em cho rằng không chỉ có vài tút thuốc này đâu, mà còn có cả những

tút thuốc đắt tiền khác nữa, nhưng anh ta đã bán hết sạch rồi." Tôi nói. "Do
không hút thuốc nên có lẽ anh ta không biết thuốc nào với thuốc nào, mới
mang về cả thứ thuốc Bạch Sa rẻ tiền này rồi không bán cho ai được."

Phân đội trưởng Hoàng khẽ gật đầu, ra lệnh: "Phải, rất có thể. Một

mặt, xác định xem công ty thuốc lá có giao loại thuốc này cho siêu thị
Uyển Đình không. Mặt khác, điều tra những cửa hàng thu mua đồ biếu tặng
quanh đây, xem đối tượng có bán lại thuốc lá cho cửa hàng nào không."

Công an huyện Vân Thái làm việc rất hiệu quả. Ngay buổi sáng hôm

sau, khi tôi chuẩn bị rời khỏi Vân Thái, phân đội trưởng Hoàng đã tìm tới
thông báo: "Chứng cứ đã đầy đủ."

Tôi khẽ lắc đầu, cảm thấy đáng tiếc cho đôi tình nhân trẻ người non

dạ, vừa đáng thương lại vừa đáng giận kia: "Bố mẹ họ, và cả đứa trẻ trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.