LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 155

Chị Trịnh cười nói: "Khuếch đại từ lâu rồi, nhưng thấy các anh ngủ

ngon, tôi không nỡ gọi dậy. Nói đi, anh muốn hỏi tôi điều gì?"

Tôi liếc sang Đại Bảo đang ngáy đều đều, nói: "Hôm nay anh ấy suýt

nữa thì bị say nắng, để anh ấy ngủ thêm một lát, chúng ta sang phòng làm
việc để nói chuyện nhé!"

Vào trong phòng làm việc, tôi đi thẳng vào vấn đề: "Em gặp một vụ

án, là một chuỗi vụ án thì đúng hơn, đều là hiếp dâm tử thi, mẫu vật lấy từ
âm đạo của thi thể sau khi mang xét nghiệm tinh dịch đều có phản ứng yếu,
nhưng lại không thể tìm ra kiểu gen ADN của hung thủ. Tại sao lại như
vậy?"

"Anh đang nói tới vụ án Vân Thái phải không?" Chị Trịnh cười hỏi.

"Chị cũng biết vụ án này?" Tôi rất ngạc nhiên.

"Biết chứ. Lúc đó tôi cũng được mời tới hội chẩn." Chị Trịnh nói.

"Khi vụ án đầu tiên xảy ra, kỹ thuật ADN vẫn chưa thực sự chín muồi, mọi
người đều cho rằng nguyên nhân là tại máy móc. Thế nhưng sau đó lại xảy
ra vụ án tương tự, đặc biệt là vụ án ở Long Đô khoảng một, hai năm về
trước, cũng vẫn không thể tìm ra kiểu gen. Hiện tại, kỹ thuật ADN đã cực
kỳ phát triển, bởi vậy, vấn đề không phải là do kỹ thuật hay máy móc nữa."

"Vậy chị cho rằng nguyên nhân là gì?"

"Acid phosphatase trong tinh dịch có thể phân giải thành Disodium

phanyl phosphate, sinh ra Naphthol, sau đó tác dụng với Potassium
ferricyanide và kết hợp với Aminoantipyrine sinh ra hợp chất dạng
Quinone màu đỏ, đây chính là nguyên lý của thao tác xét nghiệm tinh
dịch." Chị Trịnh nói. "Xét nghiệm tinh dịch cho kết quả dương tính yếu,
cho thấy trong âm đạo của nạn nhân chắc chắn có vết tinh dịch. Thông
thường trong trường hợp này, chúng tôi vẫn có thể xét nghiệm ra kiểu gen
ADN."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.