LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 174

nên đẩy thử vào cánh cửa nhà, nào ngờ cánh cửa lại mở ra luôn. Cháu chỉ
định vào an ủi chị ấy thôi, nào ngờ vừa trông thấy cháu, chị ấy đã hét toáng
lên, còn vớ lấy cái chổi bên cạnh đánh cháu. Chị ấy càng làm thế, cháu lại
càng bị kích thích. Thế là cháu đẩy chị ấy xuống giường, bịt miệng chị ấy,
bóp cổ chị ấy."

"Cậu định cưỡng hiếp chị ấy?" Điều tra viên hỏi.

"Mới đầu thì không, đầu tiên cháu chỉ muốn ngăn không cho chị ấy

kêu lên thôi." Thằng bé nói. "Nhưng khi chân chị ấy cứ đạp liên tục lên
chân cháu thì cháu không thể kiềm chế được nữa, cho nên..."

Thấy tôi bừng bừng căm phẫn, sư phụ vỗ nhẹ vào vai tôi rồi đứng dậy,

bước ra mở cửa phòng giám sát: "Đi thôi, không cần nghe tiếp nữa, hoàn
toàn trùng khớp với phân tích của chúng ta. Tôi biết cậu căm hận nhất là tội
phạm hiếp dâm."

Tôi cũng đứng dậy, giận dữ nhìn vào thằng nhóc trên màn hình máy

tính, sau đó lắc đầu, cùng Đại Bảo đi ra khỏi phòng giám sát.

"Vụ án đã được phá, các cậu không có cảm nghĩ gì à?" Sư phụ hỏi.

"Ờ... sư phụ đúng là quá siêu." Đại Bảo nịnh nọt.

"Tôi hỏi cảm nghĩ của các cậu về vụ án này cơ mà." Sư phụ lừ mắt với

Đại Bảo.

Đại Bảo nói: "Ờ, thì... thì... cần phải chú ý tới sức khỏe tâm lý của

những đứa trẻ thiếu cha mẹ."

"15 tuổi, mức án sẽ không quá nặng, chỉ mong có thể uốn nắn được

chướng ngại tâm lý tình dục cho thằng bé."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.