LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 329

huyện Anh Thành bước lại gần, tháo găng bắt tay tôi, nói. "Nãy giờ chỉ ở
đây phân tích hình thái vết máu."

Theo điều tra sơ bộ, nạn nhân là cô gái bán hoa đắt giá nhất trong

mạng lưới gái bán hoa cấp thấp nơi đây, một mình mở một thẩm mỹ viện.
Do nạn nhân khá xinh đẹp, giá tiền lại phải chăng nên thẩm mỹ viện từ
sáng tới tối lúc nào cũng đông khách.

Cô chủ sáng nào cũng tới quán quẩy mua đồ ăn sáng, anh chàng chủ

quán lâu nay vẫn thầm yêu trộm nhớ cô, sáng nay mãi không thấy cô nữa,
anh ta mới sinh nghi.

Anh ta tới trước cửa thẩm mỹ viện, thấy cửa cuốn đóng chặt, gõ cửa

không thấy ai trả lời, nhưng lại nhìn thấy có vệt máu chảy ra ngoài qua khe
cửa, biết là có chuyện chẳng lành liền vội vàng báo cảnh sát.

Sau khi cảnh sát khu vực cậy cửa ra, thấy cô chủ đã chết, khắp nhà

nồng nặc mùi máu tanh.

Tôi nhớ ra vừa nãy trước khi bước vào, có thấy một người ngồi bệt

dưới đất bên ngoài vòng dây cảnh giới, bèn ngoái đầu nhìn ra ngoài qua
khe cửa, thấy đúng là một anh thanh niên. Anh ta đã ngồi thẫn thờ như vậy
suốt một ngày trời bên ngoài vòng dây cảnh giới, có lẽ đang vô cùng đau
xót trước cái chết của người mình yêu. Tình yêu là như vậy đấy, không
phân biệt cao thấp sang hèn, đã yêu là yêu, bất chấp đối phương là người
thế nào.

"Càng ăn nên làm ra thì rủi ro lại càng lớn." Bác sĩ Kỳ nói. "Làm cái

nghề mạt hạng này thì sớm muộn cũng xảy ra chuyện thôi, báo hại chúng ta
phải ở đây làm thêm đến tối tăm mặt mũi."

Tôi chợt nhớ tới vụ án cô gái bán hoa một mình vật lộn nơi thành thị

bán thân nuôi sống cả nhà, sau đó bị sát hại và chặt xác vào hai năm về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.