LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 327

nỗi, những kẻ lấy xe công đi làm việc tư tại sao lại có thể được thanh toán
phí xăng dầu dễ dàng đến vậy?

"Sáu trăm sáu mươi sáu tệ tám hào tám xu." Nhân viên bán xăng thấy

chúng tôi mặc thường phục thì cất giọng mỉa mai. "Đủ đi chơi một vòng
đấy."

"Hô hô, vừa trúng thưởng, lại được dãy số may mắn." Đại Bảo nói.

"Hôm nay thật là một ngày tốt lành!"

"Tốt lành cái đầu anh ấy!" Lâm Đào đã nhận ra ý tứ xếch mé của nhân

viên bán xăng. "Chết người rồi kia kìa!"

Chắc là nhân viên bán xăng cho rằng chúng tôi đang dùng xe công làm

việc tư nên mới tỏ vẻ khinh thường, khiến tôi cảm thấy vô cùng oan uổng.
Sau khi bỏ chiếc thẻ vào trong ngăn kéo trước ghế lái phụ, móc khóa ngăn
kéo lại còn cứa rách cả mu bàn tay tôi.

"Tại sao anh thì may mắn, còn em lại không?" Tôi vừa lấy giấy ăn

thấm máu, vừa càu nhàu với Đại Bảo.

"Tớ lại thấy là may mắn đấy." Lâm Đào lấy băng cá nhân từ trong hộp

dụng cụ khám nghiệm đưa cho tôi, cười nói. "Có nghĩa là vụ án sắp phá
được rồi."

*

Anh Thành là một nơi khá phát triển, khi màn đêm buông xuống, phố

phường rực rỡ ánh đèn. Không hiếm người có tiền đã coi Anh Thành là
"sân sau" của tỉnh lỵ, lại thêm cả chính phủ quản lý yếu kém nên Anh
Thành đã dần dần biến thành một nơi đầy rẫy tệ nạn.

Một chỗ thế này, tội phạm rất dễ phát sinh. Năm nào Anh Thành cũng

có vài cô gái mại dâm bị sát hại, và cũng tồn đọng kha khá vụ án mạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.