LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 355

Lâm Đào chỉ vào một chiếc đinh đóng ở trên tường, nói: "Mắc trên

đinh, trông khá mới, không chừng có liên quan tới vụ án cũng nên."

"Không chừng cái gì nữa, là chắc chắn!" Tôi phấn khởi kêu lên. "Bởi

vì mặt tường bên dưới chiếc đinh có vết máu quệt qua."

Tôi lấy máy ảnh, chụp lại vết máu nằm riêng lẻ một chỗ nhưng lại bị

nhân viên khám nghiệm hiện trường lần trước bỏ qua.

"Hiện trường có dấu vết lục lọi, trước khi bỏ đi, hung thủ đã lục lọi

hiện trường nên đã để lại vết máu dạng bôi quệt trên tường." Lâm Đào nói.
"Tuy rất nhiều chỗ bị lục lọi tại hiện trường đều có vết máu quệt, nhưng vì
không để lại dấu vân tay nên đều không có giá trị đối chiếu."

"Nhưng có thể chứng minh hung thủ giết người là vì tiền." Tôi nói.

"Hơn nữa, vết máu quệt tại vị trí này lại càng có giá trị. Trước hết, không
thể giấu tiền ở nơi này được. Thứ hai, ở đây cách cửa chính khá xa. Tại sao
hung thủ lại để lại vết máu quệt ở đây?"

"Bởi vì hắn với lấy quần áo móc ở trên đỉnh." Lâm Đào nói.

Tôi mỉm cười gật đầu: "Bởi vậy, mẩu vải vụn mà cậu vừa tìm được vô

cùng hữu ích."

Tôi cầm lấy mẩu vải, vò thử trên ngón tay. Do tay tôi đang đeo găng

cao su nên cảm giác tốt hơn là găng tay vải, rất nhanh, tôi đã đưa ra kết
luận: "Đây là vải áo mưa."

"Đúng, hôm đó trời mưa." Đại Bảo nói. "Khi hung thủ đến đây, hắn đã

mặc một chiếc áo mưa màu đỏ!"

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.