LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 405

lúc nào cũng là phố thị sầm uất, nên dù băng tuyết đầy trời, chỉ sau nửa
tiếng đồng hồ chúng tôi đã tới huyện lỵ, sau đó đi thêm một tiếng nữa trên
con đường làng nhỏ phủ đầy băng trơn tuột, tiến về phía ngôi làng hiện
trường.

Tôi nhảy xuống xe, nhìn chiếc xe cảnh sát phủ kín bùn đất từ cửa sổ

trở xuống, nói: "May quá đi xe việt dã chứ nếu lái con Santana thì bây giờ
khéo bùn bịt kín cả cửa sổ xe mất rồi."

"Phía trước không đi tiếp được nữa đâu." Viên cảnh sát khu vực dẫn

đường cũng đã nhảy xuống khỏi xe, nói. "Bên trong toàn là đường đất cả,
đầy ổ gà, đâu đâu cũng đóng băng, sa xuống đấy chắc lên không nổi. Tốt
nhất là đi bộ vào vậy."

Sư phụ mở cửa xe, vừa cúi xuống nhét gấu quần đồng phục vào trong

tất vừa nói: "Chỗ hẻo lánh thế này, thời tiết lại khắc nghiệt, ai lại mò tới tận
đây gây án cơ chứ?"

Sư phụ vẫn cứ là sư phụ, chưa vào hiện trường đã có thể khoanh vùng

điều tra.

Trời quá lạnh, người tới xem cũng không nhiều.

Hiện trường là một ngôi nhà nằm trơ trọi một mình trong phạm vi vài

trăm mét xung quanh đều là đồng ruộng và ao hồ. Ngôi nhà trông cổ kính
nhưng không hề cũ kỹ. Giữa những khe gạch xanh mọc đầy rêu phong, trên
tường phủ kín dây thường xuân đã héo úa, lấm tấm những vụn tuyết trắng
vẫn chưa tan hết.

Sư phụ dẫn chúng tôi bước thấp bước cao đi một vòng quanh ngôi nhà

cổ, chốc chốc lại đẩy thử vào cửa sổ.

"Cửa sổ đều khóa chặt, chẳng lẽ hung thủ xâm nhập từ cửa chính?"

Đại Bảo băn khoăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.