LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 502

các con đường ở trung tâm huyện lỵ kiếm việc. Hôm nào cũng đi và về rất
đúng giờ, chẳng bao giờ la cà ở đâu, cũng không có thói hư tật xấu gì. Là
một người độc thân thật thà chất phác, một mình kiếm tiền phụng dưỡng
mẹ già 70 tuổi. Sáng sớm ngày 25 ra khỏi nhà rồi không thấy quay về nữa."

"Ồ?" Tôi cười gượng, nói. "Lúc trước tôi cứ tưởng anh ta là đồng bọn

với cô gái thuê phòng, đến đó hàn cái lồng sắt rồi hợp sức giết người cơ
đấy."

Giám đốc Hoa lắc đầu, nói: "Qua điều tra, chắc chắn anh ta không biết

gì về kỹ thuật hàn xì, lại sống độc thân, còn chưa sờ đến cái mông đàn bà
chứ đừng nói đến nhân tình nhân ngãi."

Tôi nhăn mặt, cộng tác với ông cảnh sát hình sự ăn nói thô lỗ kiểu này,

tôi thấy không quen.

"Ờ..." Đại Bảo đẩy gọng kính lên sống mũi, rụt rè hỏi. "Thế chưa điều

tra ra nhân thân của nạn nhân giàu có à?"

Giám đốc Hoa nói: "Tối qua đã cho điều tra thông tin nhân khẩu của

những người mất tích khoảng nửa tháng lại đây trong toàn huyện và các
vùng lân cận, phát hiện ra mấy người có điều kiện phù hợp. Nhưng sau khi
điều tra lần lượt, đều đã loại trừ hết. Nửa đêm hôm qua, chắc là do đọc
được thông báo tìm nhận thi thể của chúng tôi đăng trên trang Weibo, có
một phụ nữ ở tỉnh lỵ đã liên hệ với chúng tôi, nói rằng chồng chị ta tên là
Cố Vĩ Dân đến huyện chúng tôi công tác vào ngày 23, tối hôm đó thì mất
liên lạc. Do Cố Vĩ Dân bình thường quen thói trăng hoa chơi bời nên chị ta
cũng chẳng để tâm, cho đến hôm qua đọc được thông tin trên Weibo."

Tôi gật đầu tán thành, Weibo đúng là hữu ích.

"Đang đợi xét nghiệm ADN!" Giám đốc Hoa nói. "Chắc cũng sắp có

rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.