LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 86

Tôi vừa dứt lời, điện thoại của đội trưởng Hứa lại đổ chuông, tổ thứ

hai đúng là đã phát hiện ra manh mối.

*

Khi tôi mau chóng tới trường tiểu học Hồng Kỳ, đã thấy một cô bé

tầm 12, 13 tuổi rụt rè ngồi bên cạnh mẹ, đang trò chuyện với một nữ cảnh
sát. Tôi lặng lẽ tiến lại gần lắng nghe.

"Cháu vừa nói Tiểu Thanh là bạn tốt của cháu phải không?" Cô cảnh

sát hỏi.

Cô bé gật đầu.

"Vậy nếu Tiểu Thanh bị bắt nạt, cháu có nên kể với cô không nhỉ?"

Cô cảnh sát rủ rỉ khuyên nhủ, cô bé ngập ngừng đắn đo, suy nghĩ mãi

mới hỏi: "Thế thầy Dương có biết là cháu nói không?"

Có vẻ như cô bé vẫn chưa biết rằng thầy giáo của chúng đã vĩnh viễn

không bao giờ có thể nghe thấy những điều chúng nói nữa.

Cô cảnh sát nói: "Cô hứa với cháu, những gì cháu nói hôm nay chỉ có

mẹ cháu, cháu, cô và chú đang đứng đằng sau cô biết thôi, được không?"

Tôi thầm bất mãn với cô cảnh sát xinh đẹp kia, vì tôi biết lời hứa của

cô chắc chắn là một lời nói dối.

"Lời nói của con gái đẹp đúng là không đáng tin!" Tôi bụng bảo dạ.

Nhưng cô bé lại liếc nhìn tôi một cái rồi nói: "Nhưng mà, cũng không

cho chú này biết đâu! Chú ấy ở đây, cháu ngại không muốn nói."

Tôi đã lờ mờ đoán ra chân tướng, thế là biết điều tránh ra ngoài cửa,

chuyển từ quang minh chính đại tham gia sang lén lút nghe trộm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.