LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 89

xuống mà chỉ duỗi dài ra, bẻ nó không gãy mà chỉ tọp lại và duỗi dài ra; thả
ra, nó trở lại hình dáng cũ.

Vô cùng kinh ngạc nhưng cũng rất vui thích với sự phát hiện đó, Phrê-

đê-rích chạy gọi tôi:

- Con tìm thấy cao su!

- Có thật không? – Tôi vội vàng hỏi – Nếu đúng như thế thì con đã tìm

ra được một vật vô cùng quý giá đấy!

Con tôi tưởng tôi nói đùa. Liệu cái chất nhựa co giãn này dùng được

việc gì? Chúng tôi có vẽ tranh đâu mà cần đến tẩy!

Tôi bèn giảng giải cho nó biết là thứ nhựa này dùng được rất nhiều

việc chứ không phải chỉ có ích riêng cho người thợ vẽ. Nó có thể thay thế
cho những thứ vải tốt nhất vì nó không thấm nước. Tôi lại nói thêm rằng
chúng ta có thể tự chế lấy những đôi giày tuyệt tốt. Thằng bé thú vị lắm và
đòi giảng cho biết làm thế nào để có giày đi ngay.

Tôi bèn nói cho nó biết về cây cao su, cách lấy nhựa và cách làm ủng

làm giày đơn giản. Hy vọng rồi đây sẽ có những đôi ủng giữ cho đôi chân
khỏi bị gai góc, chúng tôi phấn chấn lạ thường.

Chúng tôi lại đi một lát nữa trong một khu rừng rậm bao la. Tôi gặp

rất nhiều những cây cọ không cao như loại cọ khác và trên lá phủ một lớp
phấn trắng. Tôi đoán ngay đó là cây xa-gu (Một loại cây có nhiều ở miền
nhiệt đới châu Á, còn gọi là “cây bánh mì”, vì lõi chứa một thứ bột có thể
làm bánh ăn no được) chính cống. Muốn biết chắc chắn tôi lấy búa bổ vào
thân những cây bị gió lay bật gốc và moi từ bên trong ra được một cái lõi
trắng, đầy bột, đích thị là chất xa-gu thường đem từ Ấn Độ qua châu Âu.
Phấn khởi với sự phát hiện vô cùng quan trọng này, hai bố con bèn bổ dọc
thân cây lấy ra được tới hai mươi lăm cân cái chất lõi quý giá đó. Mất trọn
một giờ và lại bắt đầu thấy đói và khát nước, chúng tôi quay trở về Rừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.