LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 21

“Điều đó thì em đúng. Anh chả phải thánh nhân.”

“Chỉ là, không được ăn vụng với vị hôn phu của bạn thân nhất. Hay vị hôn
phu trước đây đi chăng nữa. Thế thôi. Không bao giờ. Cả tỷ năm nữa cũng
không. Và dĩ nhiên không được nhảy lên giường với anh ta ngay khi anh ta
vừa chia tay được một ngày.” Sau đó tôi giội lên đầu anh thêm một loạt câu
hỏi nữa: Anh có nghĩ đó chỉ là chuyện tình cảm nhất thời không? Hay là
bọn họ định gắn bó với nhau? Liệu họ có yêu nhau thật không? Có bền lâu
được không?

Đáp lại, Marcus nhún vai và trả lời bằng những câu kiểu như: Anh chả biết
mà cũng chả quan tâm.

Và tôi gào lên: Đoán đi! Quan tâm đi! An ủi em đi chứ!

Cuối cùng anh đành nhượng bộ, vỗ nhẹ lên cánh tay tôi và đáp lại những
câu hỏi của tôi một cách thỏa đáng. Anh đồng ý rằng chuyện giữa Rachel
và Dex có thể chỉ là nhất thời. Rằng Dex đến nhà Rachel vì anh ta buồn.
Rằng gần gũi với Rachel mang lại cho anh ta cảm giác giống như đang gần
gũi với tôi. Còn về phần Rachel, cô ta chỉ muốn chèo kéo anh chàng đang
suy sụp.

“Thôi được. Vậy anh nghĩ em nên làm gì bây giờ?” tôi hỏi.

“Em chẳng làm gì được đâu,” Marcus nói, với tay mở hộp bánh pizza gần
chỗ cây đàn. “Nguội ngắt rồi, nhưng thích thì cứ tự nhiên.”

“Giờ còn lòng dạ nào mà ăn với uống!” tôi thở hắt ra với vẻ rất kịch và nằm
thẳng cẳng trên sàn. “Theo như em thấy thì có hai cách: giết người và/hoặc
giết mình... Giết bọn họ cũng dễ thôi, anh thấy sao?”

Tôi muốn anh há hốc miệng kinh ngạc trước ý tưởng ấy, nhưng rồi lại rơi
vào nỗi thất vọng muôn thuở, vì anh chẳng bao giờ quá sốc trước những gì
tôi nói. Marcus chỉ lấy một miếng pizza trong hộp, gập đôi lại rồi tống vào
miệng. Anh nhai nhồm nhoàm một lát, rồi với một miệng đầy thức ăn, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.