LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 350

BA MƯƠI

Suốt tuần sau đó, tôi đắm chìm trong cảm giác ấm áp khi được ở bên Ethan,
đồng thời phải cố gắng chịu đựng những lúc Geoffrey chen vào, mà điều đó
dường như cứ liên tục tái diễn. Cứ vài tiếng Geoffrey lại gọi điện và ngày
nào đi làm về anh cũng ghé qua thăm tôi.

Thỉnh thoảng anh còn mang theo cả bữa tối, vậy là tôi buộc phải ngồi với
anh cả buổi thay vì được ở bên Ethan (những lần như thế cậu ấy đều lập tức
lánh đến nhà Sondrine). Có nhiều lúc tôi giả vờ như đang ngủ, vậy là
Geoffrey đành để lại lời nhắn trên loại giấy được thiết kế riêng mà tình cờ
có in cả gia huy của dòng họ. Nếu là ngày xưa khi tôi còn mơ mộng về anh
chàng Alistair, điều đó hẳn sẽ khiến tôi mê tít. Nhưng giờ đây tôi lại thích
những tập giấy ghi chú màu vàng đơn giản có dòng kẻ mà Ethan vẫn dùng.
Giờ đây tôi thích mọi thứ thuộc về Ethan hơn bất cứ điều gì khác.

Khi tôi bước sang tuần thứ ba mươi mốt của thai kỳ, vào một buổi chiều nọ,
Geoffrey bất ngờ đến thăm tôi vào giờ nghỉ trưa. Lúc đó tôi đang ngủ gật
trong khi đọc tờ US Weekly mà Annalise đã hết sức chu đáo gửi từ tận Mỹ
sang cho tôi cùng một hộp bánh quy nho khô mà cô ấy làm bằng bột yến
mạch và một lọ dầu bôi toàn thân để chống rạn da. Khi tỉnh dậy, tôi trông
thấy Geoffrey đang ngồi sát bên cạnh giường, trên một chiếc ghế lưng
thẳng trong phòng ăn, dáng ngồi đến là lạ. Nhìn vẻ mặt anh là tôi biết anh
đang cảm thấy y như tôi mỗi lúc tôi ngắm Ethan ngủ, và tôi biết đã đến lúc
phải kết thúc tất cả.

“Chào em yêu,” Geoffrey nói khi tôi vươn vai ngồi dậy. Giọng anh trầm ấm
đầy quan tâm. “Em cảm thấy thế nào?”

“Em vẫn bình thường. Chỉ thấy mệt và thiếu thoải mái một chút,” tôi đáp.

“Chiều nay ông Smith đã ghé qua chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.