LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 349

chưa cưới của cậu ấy. Trong tôi thoáng nghĩ tới một câu hỏi: liệu đây có
phải chỉ là một trong những thách thức tôi muốn vượt qua, có phải do tôi cứ
nhất định muốn mọi người đàn ông phải yêu mình hay không.

Nhưng sâu thẳm trong tâm hồn, tôi biết hoàn toàn không phải thế. Lần đầu
tiên trong đời, tôi thực sự đã yêu một người. Yêu không phải vì những gì
Ethan có thể mang lại cho tôi, hay chúng tôi trông có đẹp đôi không khi
cùng nhau bước vào một căn phòng xa lạ. Tôi yêu là yêu con người Ethan,
tất cả chỉ đơn giản vậy thôi. Ethan tốt bụng, láu lỉnh, đáng yêu. Ethan nồng
nhiệt, thông minh, hài hước. Tôi yêu cậu ấy đến cuồng si, bao cảm xúc trào
dâng khiến tôi phải cố kiềm chế để không gọi cậu ấy trở lại phòng, dù cậu
ấy đã nói bất cứ khi nào tôi cần thì nhất định phải gọi cậu ấy. Nhưng tôi chỉ
kiên nhẫn chờ đợi đến khi nào cậu ấy nghỉ giải lao và thò mái đầu vàng hoe
dễ thương vào phòng để kiểm tra xem tôi có ổn không thôi. Đôi khi cậu ấy
chỉ chào tôi một tiếng hay lấy cho tôi cốc nước. Hay có những lúc cậu ấy
mang cho tôi đĩa đồ ăn vặt đủ các loại, nào là pho mát và bánh quy, mấy
miếng lê, vài quả ô liu, salad mì ống do cậu ấy làm, và cả sandwich bơ lạc
được cắt sẵn làm tư. Cậu ấy luôn chuyện trò với tôi trong lúc tôi ăn. Vào
lúc cuối chiều, khi ngoài trời đang mưa tầm tã, cậu ấy trèo lên giường chui
vào chăn và cùng tôi thiếp đi một lúc. Ethan ngủ trước, vậy là tôi có cơ hội
được ngắm nhìn cậu ấy. Tôi yêu từng đường nét trên gương mặt Ethan. Đôi
môi đầy đặn hơi cong, hàng mi dài màu vàng nhạt mọc thẳng, chiếc mũi
cao đầy vương giả. Trong khi tôi mải ngắm Ethan, miệng cậu ấy khẽ động
đậy, chiếc lúm đồng tiền duy nhất thoáng hiện rồi lại biến mất. Vào đúng
giây phút ấy, tôi bỗng nhận ra những gì mình thực sự mong muốn mang lại
cho hai em bé. Tôi muốn Ethan làm cha của các con mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.