LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 49

Tôi thích thú khi biết ấn tượng của anh ta về mình là như vậy, nhưng đồng
thời tôi cũng không muốn Marcus nghĩ mình là mụ đàn bà hư thân mất nết,
thường xuyên lừa dối Dexter. Thế nên tôi nói thẳng cho anh ta biết rằng
chuyện tối qua chưa từng có tiền lệ. Xét theo khía cạnh nào đó thì thực sự
là vậy.

“Ờ. Sẽ không có lần thứ hai nữa. Trở lại với thực tại thôi,” Marcus nói.

Anh ta đối xử với tôi thật chẳng dịu dàng tí nào, điều đó khiến tôi bị tổn
thương, lòng tự tôn của tôi bị chà đạp. Dù sao thì chúng tôi cũng đã có với
nhau một đêm nồng nàn. Cảm giác nồng nàn ấy nhiều năm rồi tôi không
được tận hưởng. Mà cũng có thể là không bao giờ. Tôi thích coi mình là
kiểu phụ nữ khá thoáng, và tôi đã từng làm chuyện ấy ở nhiều nơi thú vị -
bãi đỗ xe của nhà thờ, cánh đồng ngô, và phòng đợi ở phòng khám nha
khoa của bố tôi, tất nhiên không chỉ có những nơi ấy. Nhưng làm tình dưới
màn mưa gió sấm chớp thì đúng là lần đầu tiên, và tôi thấy khó chịu khi
Marcus không nhìn nhận chuyện đó thích đáng.

“Vậy là anh ân hận vì chuyện đã xảy ra?” tôi hỏi.

“Đương nhiên.”

Tôi thở dài, cố thử cách khác. “Thế... anh không thích à?”

Cuối cùng anh ta cũng chịu thua, ngẩng lên nhìn tôi, và cười nhăn nhở. “Đó
hoàn toàn không phải điểm chính trong chuyện này, Rhone.”

“Đừng có gọi tôi kiểu đấy. Đêm qua anh đâu có gọi tôi là Rhone,” tôi nói.

“Đêm qua,” Marcus vừa nói vừa lắc đầu, “là một sai lầm khốn kiếp. Tốt
nhất là cứ coi như không có gì.”

“Không,” tôi đáp.

Anh ta nhìn tôi. “Không ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.