LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 74

TÁM

Một ngày sau thảm họa tủ áo, sáng hôm đó tôi thức dậy trên giường của
Marcus, bỗng cảm thấy mất phương hướng. Trước đây tôi mới chỉ qua đêm
với anh một lần duy nhất, khi đó Dex đang đi công tác ở Dallas, nhưng
sáng hôm sau tôi ra về từ lúc trời còn tối. Thế nên lần đó không thể tính là
ngủ lang chạ được.

Sáng hôm nay thật khác. Mọi thứ đều khác hẳn. Tôi đưa mắt nhìn quanh,
nhận thấy ánh nắng ban mai rọi vào căn hộ của Marcus mới rực rỡ làm sao.
Tôi có cảm tưởng như đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy cảnh này, lần
đầu tiên thực sự nhìn ngắm Marcus. Tôi say sưa ngắm các nét trên gương
mặt anh, đường chân tóc hơi lui về phía sau (nhưng vẫn rất gợi cảm), và
chợt giật mình nhận ra câu chuyện dài giữa chúng tôi cuối cùng cũng đến
hồi kết. Marcus và tôi đã quyết định đến với nhau và chúng tôi sắp có em
bé. Không còn Dex để phải lén lút quay về nữa. Cảm giác phấn khích chợt
ào tới khi tôi nghĩ đến chuyện báo tin cho bạn bè, đồng nghiệp và người
thân. Tôi thầm hỏi không biết Dex sẽ giải thích thế nào với bạn bè và gia
đình mình.

Tôi nghĩ đến các vụ chia tay của những người nổi tiếng, đột nhiên ước giá
mình có người phát ngôn riêng để người đó liên lạc với người phát ngôn
của Dex và thống nhất đưa ra thông cáo chung cho cả hai. Dù vậy, sau bảy
năm trời bên nhau thì có lẽ người ta cũng phải hiểu khá rõ tính cách người
yêu mình rồi, và tôi gần như tin chắc rằng Dex sẽ giữ kín những tình tiết
không lấy gì làm hay ho ấy. Như vậy tôi có thể xoay chuyển tình thế theo
hướng có lợi cho mình mà không phải bận tâm điều gì. Tôi cần cân nhắc
xem nên nói thế nào. Tôi có thể kể ra toàn bộ sự thật, thú nhận về mối quan
hệ của tôi với Marcus, hoặc chẳng nói gì và đổ hết lỗi lên đầu Dex và
Rachel. Hoặc cứ giữ kín để cho mọi chuyện mãi nhuốm màu bí ẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.