LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 81

Claire ré lên thích thú. “Bất ngờ chưa! Cậu còn nghĩ mình phải đi gặp
khách hàng nữa chứ!”

Cô ấy nói đúng. Họ thực sự đã làm tôi bất ngờ. Nhưng tôi phản công lại
ngay đây. Màn của tôi sẽ ăn đứt bọn họ. Tôi mỉm cười e dè, rồi nói, “Lẽ ra
các cậu không nên làm thế này.”

“Tất nhiên là nên rồi,” Claire đáp.

“Không. Các cậu thực sự không nên làm thế,” tôi nói.

Cal bước tới khoác vai tôi. “Phát biểu đi nào,” anh ta nói.

“Tôi không thể phát biểu gì được,” tôi nói. “Thực sự tôi không thể nói gì.”

“Quả là chuyện khó tin,” Cal nói. “Quen cô bao nhiêu năm rồi, tôi chưa
từng thấy chuyện như thế này xảy ra đâu đấy.”

Một tràng cười rộ lên khắp phòng, điều đó cho thấy tôi chính là đứa lắm
mồm nhất công ty. Tôi hắng giọng lần nữa và bước lên một bước, lặng lẽ
mỉm cười. “Ừm. Cảm ơn tất cả các bạn rất nhiều... nhưng... sẽ không có
đám cưới nào cả. Tôi sẽ không kết hôn.”

Cal và một vài người nữa lại cười vang. “Rồi. Rồi. Cô đang căng thẳng như
những kẻ đáng thương sập bẫy hôn nhân bọn tôi chứ gì,” anh ta nói.

Tôi mỉm cười đầy can đảm và đáp, “Không. Thực sự là tôi đã hủy đám cưới
vào cuối tuần này rồi.”

Y như tình nguyện viên Hội Chữ thập Đỏ trong một đám cháy ở trại trẻ mồ
côi, Claire hành động tức thì. “Trời! Không thể nào như vậy được!” Cô ấn
một tay lên thái dương và kéo tôi ra khỏi phòng họp, quay trở lại phòng tôi,
khoác tay quanh eo tôi như thể sợ tôi lăn ra ngất xỉu bất cứ lúc nào.
“Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy?” cô hỏi khi chỉ còn lại hai bọn tôi
với nhau.

“Hết rồi.” Tôi sụt sịt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.