LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 206

Chương 4

Thanh Sơn phái. Chính điện.

Một chiếc bàn gỗ vuông chằn chặn, trên bàn bày một chiếc mâm son.

Đệ tử Thanh Sơn ngồi quanh bàn, chụm đầu nhìn vào trong mâm. Chiêu
Nguyên cuộn tròn thân mình trên lớp vải bông giữa mâm son. Một ngón tay
vươn ra, chọc chọc vào đầu nó, Chiêu Nguyên tức thì rùng mình, cuộn chặt
thêm chút nữa, ngón tay ấy lại chọc vào mình nó.

"Đúng là rắn rỏi."

Không xa bên ngoài vòng người, Lạc Việt xẵng giọng, "Lạc Trịnh, đệ

đừng có dọa nó."

Lạc Trịnh quay người lại, ấm ức nói, "Đệ chỉ sờ thôi mà, huynh đừng ky

bo thế chứ. Đệ còn không biết hóa ra nó là yêu quái. Đại sư huynh, huynh
giấu giếm bọn đệ như vậy thật chẳng tốt chút nào."

Lạc Việt miễn cưỡng nhỏm dậy từ chiếc chõng tre, "Sao cứ luôn miệng

yêu quái yêu quái trước mặt người ta thế nhỉ! Nếu không có nó, từ giờ mỗi
dịp Thanh minh đệ sẽ phải đốt tiền vàng cho ta đấy. Rắn thì sao? Yêu thì
sao?"

Lạc Trịnh rụt cổ, từ Luận võ Đại hội trở về, đại sư huynh bỗng dưng trở

nên rất khó tính, ví dụ như bây giờ. Lạc Ngô kịp thời xoa dịu, "Lạc Trịnh,
đại sư huynh nói đúng đấy. Đại sư huynh, Lạc Trịnh cũng chỉ là thấy bộ
dạng Chiêu Nguyên... Chiêu Nguyên sư đệ hiện nguyên hình rất đáng yêu
mà thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.