LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 112

không giống điều cô ấy trông mong. Ta không phải là người cô ấy cần tìm.
Hầy, hy vọng cô ấy mau chóng từ bỏ, nếu vì chuyện này mà bỗng dưng bị
cô ấy đeo bám mười lăm hai mươi năm thì ta thật chỉ muốn đâm đầu vào
tường cho rồi."

Hắn chán nản ngáp một cái, "Dây phải mấy chuyện này, đúng là nguy

hiểm."

Chiêu Nguyên im lặng thầm nghĩ, thật ra huynh đã chạy không thoát,

buộc phải dính vào chuyện này cả đời rồi. Nó không dám kể cho Lạc Việt
nghe sự thật là hắn đã nuốt phải vảy của Lâm Tinh, sợ có khi hắn đâm đầu
vào tường thật. Cứ để từ từ, đến khi hắn đủ sức tiếp nhận thì nói với hắn
vậy.

Lạc Việt đưa tay bóp đầu, "Thôi bỏ đi, ngày mai là đến Luận võ Đại hội

rồi, chuyện này để sau hẵng nói." Hắn trở mình ngồi dậy, xốc lại tinh thần,
"Ngày mai chúng ta nhất định đánh cho Thanh Huyền phái đại bại." Mắt
sáng ngời, hắn vỗ vai Chiêu Nguyên, "Máu của Lạc Lăng Chi, cứ để đó cho
ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.