LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 210

Vì vậy tâm trạng Chiêu Nguyên hiện giờ rất phức tạp. Nhất thời nó

không biết nên tiếp tục ra sao. Lạc Việt thở ngắn than dài, "Đệ biết đấy, ta
muốn làm đại hiệp cơ, không muốn dính dáng đến chuyện tạo phản rồi lên
ngôi hoàng đế. Có thể rửa sạch máu trong long châu rồi cho nó nhận lại
máu của người khác không?"

Chiêu Nguyên gật đầu, "Đập vỡ long châu của tôi đi là được." Nó há

miệng, nhả long châu vào lòng bàn tay Lạc Việt, trên hình rồng vàng xoay
vòng trong long châu có một vệt đỏ thẫm mảnh như sợi chỉ, kéo dài từ đầu
rồng đến đuôi rồng. Chiêu Nguyên lí nhí nói, "Nếu huynh không thích, thì
có thể đập vỡ nó."

Lạc Việt lại cau mày, "Đập vỡ long châu thì khác nào hủy hoại luôn cả

đệ?

Đệ nghĩ ta là người như vậy sao? Là ta đang hỏi, ngoài cách đập vỡ long

châu ra, còn cách nào khác nữa không?"

Chiêu Nguyên lại cúi đầu, "Tôi không biết."

Lạc Việt đấm ngực, "Ta sắp bị đệ làm cho tức chết mất thôi."

Chiêu Nguyên thận trọng hỏi, "Nếu như, tôi nói là nếu như, quả thật

không sai, huynh chính là người tôi cần tìm, thì huynh có đồng ý làm hoàng
đế không?"

Lạc Việt lập tức trả lời, "Vớ vẩn, đương nhiên là không. Đệ có biết ở

nhân gian này tạo phản là tội lớn nhường nào không? Nhỡ đâu bị phát hiện,
toàn bộ sư môn của ta sẽ bị diệt sạch không còn một mống. Hơn nữa đệ
nghĩ tạo phản là việc dễ lắm sao?"

Trong các vở kịch đều đã nhắc đến, phàm là tạo phản, nhất định trong

tay phải có trọng binh, dưới cờ phải có mãnh tướng, trong trướng phải có
mưu sĩ, rồi có thiên thời địa lợi nhân hòa. Kẻ xuất thân hàn vi như Hán Cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.