LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 209

não, sểnh ra lúc nào nó lại rúc vào lòng Lạc Việt, ngay cả lúc ngủ cũng
cuộn mình dưới góc giường hắn.

Lạc Việt gãi gãi đầu, "Người đệ cần tìm là người nhà hoàng đế, ta thì

chắc không phải đâu, cha mẹ ta đều là người làm ăn buôn bán, hơn nữa đệ
nhìn ta xem, bộ dạng chẳng có chút gì dính dáng đến người hoàng thất hết.
Liệu có phải vì khi thấm vào long châu, máu của ta và máu của Lạc Lăng
Chi bị trộn lẫn, nên mới xảy ra sai sót này không?"

Chiêu Nguyên lắc đầu, "Tôi không biết."

Lạc Việt cau mày, "Sao đệ không lo lắng gì thế, chẳng phải đệ vẫn mong

sớm định huyết khế với Lạc Lăng Chi sao?"

Chiêu Nguyên giương mắt nhìn hắn.

Nó quả thật không lo lắng chút nào, không hiểu sao, người long châu

xác nhận không phải Lạc Lăng Chi mà là Lạc Việt, chuyện này khiến nó có
chút... vui mừng.

Vào khoảnh khắc Nghênh Xuân Hoa định nuốt chửng Lạc Việt, nó sực

nghĩ phải cứu lấy hắn, sau đó phát hiện ra có pháp tuyến nối giữa mình và
Lạc Việt, bấy giờ nó quả thật rất bàng hoàng. Nhưng, khi biến thành rắn,
được Lạc Việt cất vào ngực áo, bảo vệ khỏi phụng hoàng, nó co ro trong
lòng hắn, cảm giác rất ấm áp, rất hạnh phúc. Nó vô cùng hâm mộ Lạc Lăng
Chi, nhưng nó còn thích Lạc Việt hơn. Chỉ là nó cảm thấy áy náy với Lâm
Tinh, làm thế này liệu có phải là tranh người của cô không? Nó đã hứa sẽ
không động đến Lạc Việt, Lâm Tinh đối xử với nó hết sức tử tế, mà nay nó
đã thành một con rồng lật lọng rồi. Hơn nữa, mộng tưởng của Lạc Việt là
làm đại hiệp, ngay đến đại anh hùng của Lâm Tinh hắn còn chẳng màng,
nhất định không đời nào chịu làm hoàng đế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.