LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 266

Đỗ Như Uyên nhất nhất phân tích kỹ càng. Làm như vậy sẽ giải quyết

xong vấn đề long mạch. Con trai Lạc Việt cần mười lăm mười sáu năm để
trưởng thành, cộng thêm một hai năm xoay xở tìm tân nương cho Lạc Việt
để đứa trẻ ra đời, cả thảy cũng chỉ gần hai mươi năm. Đối với Chiêu
Nguyên Lâm Tinh và lão rùa, hai mươi năm chẳng hơn cái chớp mắt, Đỗ
Như Uyên lúc ấy cũng mới ngoài ba mươi tuổi, đang ở độ tráng niên. Thêm
nữa, đứa trẻ này được bọn họ bồi dưỡng từ nhỏ, nhất định không khiến
người ta tuyệt vọng như cha nó.

Lạc Việt nhíu chặt lông mày, cái gì mà không khiến người khác tuyệt

vọng như cha nó?

Đỗ Như Uyên, Lâm Tinh, Chiêu Nguên và lão rùa đã hoàn toàn gạt hắn

sang một bên, vui mừng phân tích. Đỗ Như Uyên vẫn thao thao bất tuyệt,
"Đứa trẻ này, nhờ sự vun đắp của chúng ta, nhất định sẽ tài đức vẹn vẽ, văn
võ song toàn, tuyệt đối không trở thành hạng du thủ du thực. Đầu tiên, nó
nhất định phải học đủ thi thư binh pháp và đạo trị quốc, có tài thao lược."

Lâm Tinh góp thêm, "Rồi phải có võ nghệ cao cường, nắm nhiều pháp

thuật lợi hại, là đại anh hùng đại trượng phu lòng mang chí lớn, đánh đâu
thắng đó trên chiến trường."

Chiêu Nguyên cũng phụ họa, "Ừm, còn phải mang khí chất của bậc đế

vương, quân lâm thiên hạ, khiến người người thần phục."

Lão rùa chậm rãi tiếp lời, "Tâm phải sâu, khí phải vững."

Bọn họ càng nói càng hào hứng, tựa hồ đứa trẻ sơ sinh nọ đã ở ngay

trước mặt. Hai mắt Lâm Tinh lấp lánh, "Hoàn mỹ, quá hoàn mỹ, người như
thế mới xưng là nhân tuyển để mở ra một thời đại thịnh vượng."

Đỗ Như Uyên gật gù, "Đúng vậy, tại hạ vẫn luôn nói, hoàng đế đâu phải

bạ ai cũng làm được. Đáng tiếc là ở Lạc Việt không có điểm mạnh nào phù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.