LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 298

Đỗ Như Uyên khẽ cười, "Kỳ lân cô nương, tại hạ không thích bị người

ta dọa nạt đâu."

Mắt thấy hai phe sắp sửa tranh chấp, Ứng Trạch nãy giờ chỉ đứng một

bên im lặng nghe ngóng đột nhiên lên tiếng, "Thì ra các ngươi định mưu
triều soán vị." Lão quay sang săm soi Chiêu Nguyên, "Người con rồng oắt
ngươi bảo vệ, không phải hoàng đế thái bình, mà là quân vương khai quốc."

Nhưng long thần bảo vệ quân vương khai quốc là nó vẫn chưa tròn trách

nhiệm, Chiêu Nguyên thấy hơi xấu hổ. Ứng Trạch gật đầu, "Có chí hướng,
bản tọa thích. Long thần các ngươi phải đối phó, có phải mạnh hơn ngươi
rất nhiều không?"

Chiêu Nguyên lí nhí nói, "Kẻ chúng tôi đối phó không phải rồng, mà là

phụng hoàng."

Ứng Trạch ngỡ ngàng, "Cái gì?"

Đỗ Như Uyên thở dài nói, "Hầy, Ứng Trạch điện hạ, ông ở trong trứng

quá lâu, vẫn chưa biết thế cuộc trần gian hiện nay đã khác xa mấy trăm năm
về trước rồi." Gã mồm miệng liến thoắng, đem mối ân oán giữa long thần
hộ mạch và phụng thần hộ mạch cùng thế cuộc thiên hạ trăm năm gần đây
nhất nhất kể l ại .

Ứng Trạch càng nghe sắc mặt càng nặng nề, cuối cùng vỗ đùi đánh đét,

hầm hầm giận dữ, "Tên Thần Thượng cha ngươi cũng thật vô dụng quá lắm,
long thần tộc chúng ta từ khi khai thiên lập địa đến nay chưa biết sợ ai, hắn
lại bị mấy con phụng hoàng ức hiếp thành ra như thế. Thật là mất mặt. Mấy
con chim cỏn con, có được bao nhiêu bản lĩnh. Rác rưởi, đúng là rác rưởi!"

Chiêu Nguyên thẳng lưng đứng bật dậy, "Phụ vương tôi không phải rác

rưởi." Tiếng tranh cãi của nó quá vang, thu hút ánh mắt mấy người đi
đường, Lạc Việt vội vàng vỗ vai nó an ủi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.