LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 299

Ứng Trạch cười khẩy, "Không phải rác rưởi, thì là tên ngu, một tên quá

ngu!"

Chiêu Nguyên siết nắm đấm, "Không cho ông nói phụ vương tôi như

thế."

Ứng Trạch nheo mắt, "Không cho? Một con rồng oắt miệng còn hôi sữa

như ngươi dám nói không cho với bản tọa? Ngươi dựa vào đâu không cho
bản tọa nói?"

Lạc Việt vội kéo Chiêu Nguyên lại, "Nó vẫn còn nhỏ, không hiểu

chuyện.

Điện hạ chớ chấp nhặt với nó."

Ứng Trạch hừ một tiếng, nhìn Chiêu Nguyên lắc đầu, "Ngươi thân làm

long thần mà lại để người phàm bảo vệ ngược lại mình, thực là quá vô dụng
mà."

Lão khoanh tay, nhìn sang Lạc Việt, tư thế này vốn vô cùng uy nghiêm,

nhưng giờ bộ dạng lão là một thiếu niên xấp xỉ mười tuổi, còn phải ngẩng
đầu mới nhìn được thẳng vào mắt Lạc Việt, vẻ uy nghiêm sụt giảm không ít
thêm vào là mấy phần hớn hở. "Ngươi là đồ tôn của Khanh Dao, ta vốn dĩ
cũng không quá coi trọng ngươi, nhưng ngươi có thể dám làm dám chịu
mưu đồ soán vị, thẳng thắn vô tư, có dã tâm, dám thừa nhận, điểm này khác
hẳn Khanh Dao, bản tọa có chút ngưỡng mộ. Chi bằng, ngươi vứt bỏ con
rồng oắt vô dụng này đi, bản tọa thay nó làm long thần của ngươi thì sao?"

Chiêu Nguyên hồi hộp đưa mắt nhìn Lạc Việt. Lâm Tinh đứng một bên

xem trò vui, cười giễu nói, "Thần hộ mạch là thần tộc do Ngọc đế sách
phong, trong điển sách Thiên đình đều có ghi chép, chưa từng nghe chuyện
ai muốn làm thì làm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.