LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 326

Lạc Lăng Chi là đại đệ tử Thanh Huyền, các đệ tử khác nhất định không

dám tùy tiện ra tay với y, nếu như là thuộc hạ của thái tử y cũng sẽ có đề
phòng, suy ra người một chiêu đắc thủ chỉ có thể là thái tử. Lạc Việt nói,
"Huynh phát hiện ra chuyện thái tử và lệnh sư đệ bàn bạc, bèn ra mặt can
gián, nhưng thái tử chắc chắn không nghe, nên mới nảy sinh tranh cãi,
huynh định trở về báo với sư phụ, thì bị thái tử đánh lén sau lưng."

Lạc Lăng Chi nói, "Thái tử đánh lén tôi, càng chứng tỏ gia sư không hề

hay biết chuyện này, vì vậy gia sư nhất định không tán thành hành vi của
thái tử. Bên thái tử nhân số đông đảo, chỉ có cách nhanh chóng báo với gia
sư, để người cùng các sư thúc liên thủ, mới có thể ngăn chặn thái tử."

Lạc Việt cảm thấy Lạc Lăng Chi thực quá bảo thủ, "Tôi nghĩ thái tử

không phải sợ huynh trở về bẩm báo lệnh sư, mà sợ huynh ngoài lệnh sư,
còn tiết lộ chuyện này cho người khác đấy."

Lạc Lăng Chi nghiêm nét mặt, "Việt huynh, xin chớ tùy tiện nói ra mấy

lời 'tôi nghĩ' suy diễn không căn cứ ấy."

Lạc Việt bất lực gật đầu, "Được thôi, coi như tôi nói sai, nhưng mà Lăng

huynh, Vĩnh Thọ cách Thanh Huyền mấy ngày đường, e rằng huynh miễn
cưỡng lết được cái thân trọng thương về tới nơi, đợi sư phụ và các sư thúc
huynh đến được Vân Tung thì thái tử đã đại công cáo thành, về đến kinh đô
chuẩn bị làm hoàng đế từ lâu rồi."

Lạc Lăng Chi vẫn ngoan cố, "Nếu tôi dùng thuật ngự kiếm, cộng thêm

khinh công, đi một mạch nói không chừng vẫn kịp..."

Lạc Việt biến sắc, "Lăng huynh, huynh không cần mạng nữa sao?"

Thuật ngự kiếm vô cùng hao tổn nguyên khí và nội công, Lạc Lăng Chi vừa
từ Quỷ Môn quan trở về, bay như thế, lại dùng cả khinh công, đợi đến khi
về được Thanh Huyền, nhất định đuối sức mà chết. Lạc Việt túm chặt cánh
tay y, "Xả thân thành nhân không phải như vậy đâu, Lăng huynh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.