LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 338

Lâm Tinh khoanh tay nhìn nó, "Con rồng ngốc nhà ngươi, đúng là càng

ngày càng lợi hại." Cô giơ một ngón tay lên, nói rành rọt từng chữ, "Ta - nói
- cho - ngươi - hay, ta không thích Lạc Việt, ta chỉ đang nghĩ xem đại anh
hùng thời loạn mình cần tìm, đến khi tìm thấy hắn rồi ta có nên thu liễm bớt
tính khí nóng nảy hay không, để khỏi dọa hắn sợ chết khiếp, rồi lại bị người
khác cuỗm mất."

Chiêu Nguyên không nói gì nữa, Lâm Tinh rõ ràng khẩu thị tâm phi.

Nhưng nếu chọc thủng lời nói dối của cô, để Lâm Tinh tức lên, nhất định sẽ
rất khủng khiếp, Chiêu Nguyên thấy cứ thuận theo cô thì tốt hơn.

Người trần hay nói sáng suốt giữ mình, đúng là rất cần thiết.

Kinh thành, nơi mảnh sân nhỏ tĩnh mịch nhất trong phủ An Thuận

vương, tiểu đồng áo đỏ khom lưng thưa với Phụng Đồng đang ngồi giữa sân
thưởng trà, "Chủ nhân, thái tử điện hạ không về thẳng kinh thành, cả đoàn
xe ngựa đã chuyển hướng về phía Nam, hình như định tới Vân Tung sơn."

Phụng Đồng gật đầu, đặt tách trà xuống, "Mộ Trinh, con người này

điểm nào cũng đủ tiêu chuẩn, chỉ hiềm dã tâm quá lớn, ham hố đầu cơ trục
lợi, lúc nào cũng muốn những thứ căn bản không thể có." Hắn vén áo đứng
dậy, "Ta phải tới Vân Tung sơn một chuyến ngay, không kịp báo với quân
thượng, ngươi hãy thay ta bẩm báo."

Ngày hôm sau, nhóm Lạc Việt xuất phát theo kế hoạch, Lạc Lăng Chi

sau một buổi dưỡng thương đã không còn trở ngại gì lớn. Bọn họ đi suốt
ngày đêm, nhanh chóng tiến về phía Nam, cuối cùng vào sáng sớm ngày
thứ tư, đã đứng được trước cổng thành Thành Châu - nơi có phủ đệ của
Định Nam vương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.