LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 336

Đỗ Như Uyên điềm đạm húp cháo, "Ngày mai chúng ta gắng sức đi

đường, ước chừng phải hai ba hôm mới tới được Thành Châu thành nơi đặt
Định Nam vương phủ, sau đó tới Vân Tung, chắc cần thêm một ngày nữa."

Lạc Việt hờ hững, "Nếu mọi chuyện thuận lợi."

Ứng Trạch vùi mặt vào bát mì, nhồm nhoàm nói, "Vân Tung, không cần

đi, chỉ tổ tốn công."

Lạc Lăng Chi thoáng lộ vẻ kinh ngạc, Lạc Việt giả lả cười ha hả, "Tiểu

tử này, người lớn bàn chuyện lại cứ thích nói leo."

Ứng Trạch ngẩng đầu lên, cau mày, "Bản tọa..." Lạc Việt lập tức nhặt

một cái bánh bao nhân thịt trên bàn đưa ra trước mặt lão. Ứng Trạch nhận
lấy, nhét luôn vào miệng. Lạc Việt hiểu rõ vẻ ngoài của Ứng Trạch khó lòng
che mắt Lạc Lăng Chi để y tin rằng lão chỉ là người bình thường, bèn nhỏ
giọng nói, "Đây là Ứng Trạch, đệ đệ của Chiêu Nguyên. Một con rắn đen."
Lạc Lăng Chi ra chiều vỡ lẽ, Lạc Việt nói tiếp, giọng lại nhỏ hơn nữa, "Tính
khí cổ quái, háu ăn."

Hắn tỏ rõ vẻ thật thà khổ sở, Lạc Lăng Chi gật đầu thông cảm.

Sau bữa tối, Chiêu Nguyên đi theo Lạc Việt lên lầu, Lâm Tinh đột nhiên

từ phía sau chọc chọc nó, thì thào, "Ngươi qua phòng ta, ta có chuyện này
muốn hỏi ngươi." Chiêu Nguyên mù mờ đi theo Lâm Tinh, vừa đặt chân
vào phòng, Lâm Tinh đã khép chặt cửa lại còn giơ tay dựng một đạo pháp
chướng. "Ta hỏi ngươi mấy câu, ngươi phải thành thật trả lời đấy."

Vẻ mặt Lâm Tinh vô cùng trịnh trọng, Chiêu Nguyên bèn cũng trịnh

trọng gật đầu.

Lâm Tinh trỏ trỏ ngón tay, "Nhất định nhất định phải trả lời thành thật.

Vậy ta hỏi ngươi câu đầu tiên..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.