LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 335

"Nguyệt Dao Nguyệt Dao..." Thỏ tinh vui mừng lẩm nhẩm trong miệng,

mặt thoáng ửng đỏ. "Tuy người và yêu khác biệt, nhưng muội sẽ mãi nhớ về
huynh."

Tới xế chiều, Lạc Việt lại bỏ thỏ xám vào ngực áo, nhân trước khi trời

tối nhanh chóng đưa cô về vùng sơn dã. Lần này Chiêu Nguyên và hắn
cùng đi, Lâm Tinh cũng đi theo. Lạc Việt thả thỏ xám xuống ven đường núi,
"Nguyệt Dao cô nương, giã biệt từ đây, cô nhớ tu luyện cho tốt, chúc cô
một ngày có thể thực sự bay lên Thiên đình, trở thành tiên nữ trong Dao
Trì."

Thỏ tinh cô nương hóa thành hình người, cúi chào Lạc Việt, "Đa tạ thiếu

hiệp giúp đỡ, mối ân tình này, tôi sẽ mãi khắc ghi."

Lạc Việt cười nói, "Không cần khoa trương thế đâu, cô nương cứu

người mới là chuyện tích phúc nhất, ta chẳng qua chỉ tiện góp một tay mà
thôi."

Thỏ tinh cô nương lại cúi chào lần nữa, đoạn mới rời đi, vừa đi vừa lưu

luyến ngoái lại nhìn. Lạc Việt đợi tới khi không còn trông thấy bóng dáng
cô nữa mới quay gót về thành.

Về đến khách điếm, đã thấy Đỗ Như Uyên, Lạc Lăng Chi và Ứng Trạch

ngồi dưới đại sảnh ăn cơm tối. Ứng Trạch vục đầu vào bát mì bự chảng, xì
xụp húp nước dùng. Lạc Việt, Chiêu Nguyên và Lâm Tinh cũng ngồi luôn
xuống bàn, mỗi người gọi một món. Ứng Trạch ngẩng đầu lên khỏi bát mì
rỗng, lại gọi thêm bát nữa. Lạc Lăng Chi lần đầu chứng kiến Ứng Trạch ăn
uống, vẫn chưa quen lắm, thấp giọng nói với Lạc Việt, "Việt huynh, vị tiểu
công tử này ăn như thế mà không chướng bụng ư?"

Lạc Việt nói, "Yên tâm, vị ấy có ăn cả cái khách điếm này cũng chẳng

chướng nổi đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.