LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 375

suốt ngày chê người khác nông cạn."

Đỗ Như Uyên nói, "Trước kia thân mẫu tới thăm tại hạ mỗi năm một

lần, nhưng hễ tại hạ đem kể với cha thì đều bị đánh cho một trận, về sau
mới biết người khác không nhìn thấy thân mẫu, nên dần dần cũng quen với
những chuyện như thế." Thương Cảnh vẫn ngủ im bên tay gã, Đỗ Như
Uyên nói tiếp, "Từ ấy, quy huynh ở bên cạnh tại hạ, rất nhiều kiến thức, đều
do huynh ấy dạy, đối với tại hạ, quy huynh vừa là bạn vừa là thầy."

Chiêu Nguyên ngưỡng mộ nhìn Thương Cảnh, càng lúc càng cảm thấy

mình rất không đủ tư cách. Lâm Tinh có thể bảo vệ Lạc Việt, Thương Cảnh
dạy cho Đỗ Như Uyên bao nhiêu thứ, còn nó, không giúp nổi Lạc Việt thì
thôi, trái lại còn để Lạc Việt kè kè chỉ bảo giúp đỡ. Nó cúi đầu thở dài.

Đỗ Như Uyên lại nói, "Hôm nay kể lại những chuyện cũ này, cũng là vì

muốn nói với Lạc Việt sư huynh, cha đệ tỏ thái độ căm ghét thuyết quỷ
thần, khăng khăng cố chấp là có nguyên do, trên thực tế, trong lòng ông rõ
hơn ai hết, chỉ hiềm không muốn thừa nhận mà thôi. Vì vậy chỉ cần tìm
được cách thích hợp, khiến ông tin rằng huynh là hậu nhân Hòa thị, ông
chắc chắn sẽ giúp huynh."

Lạc Việt ngẫm nghĩ, quá khứ của Định Nam vương thực sự quá đau

thương, nếu vì muốn lôi kéo sự giúp đỡ của ông mà đào xới vết thương này
lên, thì có vẻ hơi không nhân đạo, hắn bèn nói, "Tới lúc đó hẵng hay. Trước
mắt cần giải quyết ổn thỏa chuyện thái tử và Nghênh Xuân Hoa cái đã."

Sự kiện thái tử giờ đã trở thành trò cười, thực sự không còn kích thích

được nhiệt tình của ai nữa.

Lâm Tinh ngáp dài, "Nếu không phải muốn xem xem Lạc Lăng Chi rốt

cuộc giấu giếm điều gì, ta cũng chẳng buồn tới đó đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.