LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 376

Lạc Việt nói, "Chưa biết chừng lại được xem cảnh thái tử lên đồng, rất

đáng giá mà."

Thông thường thực hiện nghi thức tế lễ, đều phải vẽ trận đồ trên mặt

đất, bày một cái bàn dài, thắp hương nến, đốt vàng mã, khua kiếm gỗ đào,
xõa tóc di chuyển theo bộ pháp, Lạc Việt tưởng tượng thái tử trong tình
cảnh ấy, cảm thấy rất đáng mong đợi.

Trời đã tối muộn, mấy người ai về chỗ nấy, ngả đầu nằm ngủ. Lạc Việt

mau chóng chìm sâu trong mộng đẹp, cảm giác Chiêu Nguyên bên cạnh giật
giật gấu áo hắn, "Tôi sẽ không kém cỏi thế mãi đâu." Lạc Việt ậm ừ một
tiếng, tiếp tục thiếp đi.

Chiêu Nguyên nằm bên mép gối, rúc đầu vào góc chăn, rốt cuộc phải

làm sao mới có thể mau chóng biến thành một thần hộ mạch mạnh mẽ đây.

Ngoài lều màn đêm đen đặc, trăng sáng treo cao, chiếu đến nơi này,

cũng chiếu cả nơi kia. Dưới chân núi Vân Tung, căn lều lớn của thái tử đã
dựng xong, chỉ đợi trưa ngày mai là bày trận làm phép.

Đám thân binh canh gác lều lớn đi qua đi lại tuần tra, trong một căn lều

nhỏ, mấy đệ tử Thanh Huyền cùng vây quanh một chiếc lồng sắt. Trong
lồng sắt là một con cọp con bé bỏng nằm cuộn tròn, nó đã biết điều gì đang
đợi mình vào ngày mai, gân yêu của nó đã bị Phụng Đồng chặt đứt, không
làm phép được nữa, cũng không thể biến thành hình dạng khổng lồ. Nó
buồn bã nằm im, thỉnh thoảng le lưỡi liếm vết thương chưa lành ở chân
trước bên phải.

Đêm sắp canh ba, phải bôn ba đi đường mấy ngày liên tiếp, vài đệ tử

còn nhỏ trong Thanh Huyền đã bắt đầu thấm mệt.

Một tiểu đệ tử len lén ngáp, quay sang nói với sư huynh bên cạnh, "Nếu

chuyện ngày mai thành công, sư phụ sẽ trở thành quốc sư thật chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.