LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 394

quỳ rạp xuống đất. Người vận cẩm bào bên trái, chính là thái tử, người vận
trường bào tím thẫm, thắt mãng đai bên phải, lại là Định Nam vương.

Đỗ Như Uyên cung kính gọi một tiếng cha, Định Nam vương nghiêm

sắc mặt, "Vô lễ, thấy thái tử còn không quỳ xuống."

Thái tử đưa mắt nhìn Đỗ Như Uyên, nhếch một bên khóe miệng, "Thì ra

vị này là lệnh lang." Gã lần lượt đảo mắt nhìn trước mặt, "Xem ra dị thú bản
cung muốn tìm quả nhiên bị người ta trộm mất. Định Nam vương, chuyện
chứa chấp trộm cắp, lệnh lang hình như cũng có phần, đám người này giờ
nhìn thấy bản cung vẫn không quỳ xuống, phải xử trí sao đây?"

Miệng còn chưa dứt lời, ánh mắt đã quét qua một chỗ, đồng tử đột nhiên

mở to, vẻ mặt như trông thấy ma, Lạc Lăng Chi bước lên trước một bước,
thần sắc điềm tĩnh, "Điện hạ."

Thái tử nắm chặt dây cương, mặt cứng ngắc, Lạc Lăng Chi chỉ im lặng

đứng nguyên tại chỗ, trong khoảnh khắc ấy, bốn bề trở nên tĩnh lặng lạ
thường. Lạc Việt tỏ vẻ ngạc nhiên, "Thái tử sao có vẻ kinh hãi thế. Lẽ nào
sư huynh cũ của điện hạ bắt thóp được gì dọa điện hạ ư?"

Thái tử nghiêm nét mặt, hồi phục lại vẻ cao ngạo, "Lạc Lăng Chi, ngươi

không từ mà biệt, đến nay gặp bản cung còn không chịu hành lễ?"

Lâm Tinh xoắn cây nhuyễn tiên quanh ngón tay, bước lên đứng cạnh

Lạc Lăng Chi, "Ta cũng không định màng đến ngươi đâu, ngươi có cần trị
tội ta trước không?"

Ánh mắt Hòa Trinh dịu lại, "Lâm Tinh cô nương..."

Định Nam vương nhíu mày quan sát mọi việc xảy ra trước mắt, không

khí trở nên có phần kỳ lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.