LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 437

khành khạch. Chiêu Nguyên ngẩng phắt đầu nhìn lên, con đại dực hầu kia
đang ngồi chồm hỗm trên chạc cây, nhe răng nhăn nhở làm mặt quỷ với họ.
Chiêu Nguyên cảnh giác giơ tay, ngưng tụ pháp lực trong người, đại dực
hầu cười khẹc khẹc mấy tiếng, ném vèo một hòn đá xuống liền vỗ cánh bay
mất. Chiêu Nguyên co cẳng định đuổi theo, nhưng lại đứng nguyên tại chỗ,
lưỡng lự nhìn Lạc Việt nói, "Sao tôi cảm giác nó hình như có ý muốn dẫn
chúng ta đi về hướng ấy?"

Lạc Việt vỗ vỗ nó, "Nói không sai, ta thấy con khỉ này đang dùng kế

điệu hổ ly sơn."

Đại dực hầu bay không bao xa, ngoái đầu thấy bọn họ không đuổi theo,

lại đáp xuống một chạc cây gần đó, nhăn nhở ném đá.

Lạc Lăng Chi thấp giọng nói, "Thế này đi, tôi đuổi theo nó, còn Việt

huynh và Chiêu Nguyên hiền đệ đi vào rừng lùng sục."

Lạc Việt gật đầu, móc cây pháo hiệu nhét vào tay Lạc Lăng Chi, "Cẩn

thận."

Đại dực hầu trông thấy có người tới đuổi, lại bắt đầu bay ra xa, Lạc Việt

túm lấy cánh tay Chiêu Nguyên tiếp tục lẳng lặng đi về hướng ban nãy có
tiếng sột soạt. Xuyên qua một hàng cây, trước mặt là bãi cỏ thênh thang. Có
mấy chú dê con đang nhàn nhã gặm cỏ, dưới gốc cây không xa là một người
đầu đội nón rộng vành, mình khoác áo choàng đang ngồi, hình như là người
chăn dê. Lạc Việt tiến tới, cất tiếng hỏi, "Huynh đài, cho hỏi có thấy một tên
sơn phỉ dẫn theo đàn khỉ chạy qua đây không?"

Người chăn dê hất nón lên, để lộ ra một khuôn mặt vô cùng trẻ trung, da

mặt rám nắng, hai mắt sáng ngời, mày kiếm xếch cao, mũi thẳng môi mỏng,
áng chừng hăm mốt hăm hai tuổi. Gã chỉ sang một bên, "Sơn phỉ thì không
thấy, nhưng khỉ có thấy một con, còn mọc cả cánh nữa, đi đằng kia rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.