LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 444

Chiêu Nguyên ngâm đến độ vảy rồng đã nhũn cả ra, ngóc đầu khỏi mặt

nước nói, "Nếu ngày nào cũng được thế này thì tốt quá."

Lạc Việt "ừ" một tiếng, "Yêu cầu này cũng không cao, chúng ta chăm

chỉ dốc sức, chắc là làm được thôi."

Chiêu Nguyên lí nhí nói, "Làm hoàng đế, có thể ngày ngày thế này."

Lạc Việt nói, "Đâu chỉ thế này." Hắn kể cho Chiêu Nguyên, rất nhiều

năm trước có một triều đại gọi là nhà Đường, có một vị hoàng đế là Đường
Minh Hoàng, xây một suối nước nóng lớn trên đỉnh núi, hằng ngày dẫn theo
phi tử đẹp nhất thế gian của ông ta là Dương Ngọc Hoàn cùng đi ngâm
mình. Cứ ngâm thế ngâm cả ngày, cuối cùng có ngày ngâm đến sinh
chuyện, một tên người Hồ dấy binh tạo phản, đánh đến hoàng cung của ông
ta, ngôi vị hoàng đế suýt chút nữa không bảo toàn nổi, phi tử xinh đẹp nhất
cũng bị cuỗm mất luôn.

Lạc Việt xuýt xoa nói, đoạn sử này răn dạy chúng ta, làm hoàng đế

không thể ngày ngày đều ngâm nước nóng.

Chiêu Nguyên nghe vậy cũng xuýt xoa, đang định nói gì đó thì chợt

phát giác ngoài cửa sổ có một luồng yêu khí, nó biến phóc thành hình
người, trong chớp mắt đã quần áo chỉnh tề đứng bên ngoài thùng. Lạc Việt
bị nó làm cho giật nảy mình, không khỏi có chút thán phục, biết tiên thuật
tốt thế đấy.

Ngoài cửa sổ vọng vào tiếng gõ cửa cồng cộc, không nhanh không

chậm, lễ độ lịch sự. Lạc Việt bấy giờ mới biết ngoài cửa có người, vội quấn
khăn tắm, đang định đứng dậy khỏi thùng gỗ, cửa phòng đã rầm một tiếng
bị đạp tung, Lâm Tinh xông vào như một đám lửa, "Bên phòng các ngươi
có yêu quái." Lạc Việt ngồi tủm lại xuống thùng, Lâm Tinh kêu ối một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.